![]() |
(Nguyên Bí thư Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh, bìa trái ; Nguồn ảnh: internet) |
Bạn quan
Bạn cũ lâu ngày gặp lại
Chén rượu quê đưa đẩy tẩy trần
Tao ruột ngựa hỏi câu ngớ ngẩn
Mày làm quan chắc kiếm bộn tiền
Chức ấy rẻ mà sinh lắm lãi
Mày học ngu nhưng thủ đoạn tài
Tao học giỏi nhưng mù thủ đoạn
Mãi long đong chức phó dân quèn
Mày nhăn mặt chửi tao thằng đểu
Quá nửa đời mãi chửa hết ngu...
Rượu tới tầm
Mày ghé tai tao
Nói thật nhỏ
Căng tai mới rõ
Làm người khó
Làm quan càng khó
Chốn quan trường chó vịt giống
nhau
Mày than đời chỉ rặt những thau
Quan càng lớn chữ nhân càng nhỏ
Ví miệng quan giống trôn trẻ
nhỏ
La liếm quen rồi nào biết bẩn
nhơ.
Tao gật gù giả bộ ngớ ngơ
Khen các quan vì dân vì nước
Nghe nửa câu mắt mày trợn ngược
Chửi tao khùng hệt “lũ dân ngu”
Mày chửi thề đặc giọng quân khu
Đời đã chó
Quan trường càng chó
Rồi nhăn nhó
Than đời mày nhọ
Mấy tháng trời bổng lộc hụt
xơi...
Rượu mày mời
Tao uống khó trôi
Thịt mày gắp
Tao nhai khó nuốt
Trời nhiều gió
Hay lòng tao nổi gió
Rượu đầy vò
Tao ngất ngưởng vờ
say.
-------------
MỜI
NHẤP CHUỘT ĐỌC THÊM:
Mời thư giãn với nhạc phẩm ĐẤT NƯỚC
của Phạm Minh Tuấn qua tiếng hát Tùng Dương:
Nhà
giáo Nguyễn Bàng bình:
“Người bạn quan thứ hai của nhà thơ trong
bài Bạn Quan là một quan chức đang tại vị, về quê
mở tiệc tẩy trần, khách mời là nhà thơ bạn cũ. Thằng bạn quan này thì
khác thằng bạn quan bị ngã ngựa, bởi thế nhà thơ đã mượn rượu
giả say để có cớ vạch trần bộ mặt thật của thằng bạn cũ lâu
ngày gặp lại:
Mày làm quan chắc kiếm bộn tiền
Chức ấy rẻ mà sinh lắm lãi
Mày là thằng đã bỏ tiền ra để chạy chức, xong
rồi thì phải thu hồi vốn, thu hồi xong phải làm lãi bằng cách vơ vét, ăn không từ thứ gì của
dân.
Thêm nữa, cái tài học và tâm địa của mày, hai ta đâu có
lạ gì nhau:
Mày học ngu nhưng thủ đoạn tài
Tao học giỏi nhưng mù thủ đoạn
Tưởng rằng nói trắng phớ ra như thế thì
mình sẽ hả lòng hả dạ, bớt đi bao đau buồn thua thiệt trong cõi
đời đen bạc. Còn nó, thằng bạn quan sẽ mất mặt vì nhục nhã.
Nhưng cái hay ở bài thơ là thằng bạn lại
không thấy như thế. Mà y đợi:
Rượu tới tầm
Mày ghé tai tao
Nói thật nhỏ
Căng tai mới rõ
Ơ hay, sao chỉ có hai người bạn uống rượu tẩy
trần mà y lại phải “ghé tai”, “nói thật nhỏ” đến nỗi bạn
phải “căng tai mới rõ”. Phải
chăng quen sống ở chốn quan trường, nơi mê cung bí hiểm đã thành động
hình trong y, lúc nào cũng phải giấu giấu diếm diếm những cái gọi là
sự thực. Nay chỉ có y và thằng bạn mà y vẫn chửi là “Quá nửa đời mãi chửa hết ngu…” thì
nỗi sợ ấy không còn nữa nên y mới có đủ dũng khí để nói ra cái
sự thực ấy:
“Làm người khó
Làm quan càng khó
Chốn quan trường chó, vịt giống nhau…”
“Quan càng lớn, chữ nhân càng nhỏ…”
“La liếm quen rồi nào biết bẩn nhơ!”
Đúng là y nói rất thật nhưng cũng đúng y là một thằng học
ngu vì y chưa đọc hết câu: “Làm
người là khó, làm người xã hội chủ nghĩa còn khó hơn nhiều”
Vẫn đang đà giả tỉnh giả say, nhà thơ làm
ra bộ ngớ ngơ:
Khen các quan vì dân vì nước
Ai ngờ thằng bạn quan cũng đang đà được nói thật nên
đáp lại cũng rất thật:
Đời đã chó
Quan trường càng chó
Tuy y nói thật thế nhưng y vẫn đang làm quan. Bữa
tiệc tẩy trần hôm nay là tiệc của nhà quan được mua sắm bởi những đồng tiền y
đã “Ăn của dân không từ cái gì”, đã “La liếm quen rồi nào biết bẩn nhơ”. Vì vậy, nhà thơ cần phải nói
thẳng nốt với y:
Rượu mày mời
Tao uống khó trôi
Thịt mày gắp
Tao nhai khó nuốt
Bạn Quan là một bài thơ hay, một cuộc rượu hai người đầy
kịch tính, cả hai đều mượn hơi men để nói thật lòng mình, rất đúng với câu “Lời say sưa mới là câu chân tình” (Trần
Huyền Trân) cho ta thấy bộ mặt thật xấu xa bỉ ổi của bọn quan trường
trong xã hội hiện nay.”
Mời
nhấp chuột hàng chữ phía dưới để đọc nhà thơ Chử Văn Long bình:
*.
Hà Nội, trưa 18 tháng 03.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
.
. ........................................................................................
- © Tác giả giữ bản quyền.
- Vui lòng ghi rõ
nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét