MỜI ĐỌC:

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2024

THƠ TRẦN THỊ BẢO THƯ MỚI LẠ, ĐỘC ĐÁO, LÃNG MẠN MÀ TINH TẾ - Tác giả: Bùi Công Thuấn (Thái Bình)

 


THƠ TRẦN THỊ BẢO THƯ

MỚI LẠ, ĐỘC ĐÁO, LÃNG MẠN MÀ TINH TẾ

 

(Tác giả Bùi Công Thuấn)

Tác giả Trần Thị Bảo Thư sinh năm 1964 quê ở Hải Phòng. Hội viên Hội Nhà văn Hải Phòng, hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Đồng Nai (2021). Đã xuất bản NƠI NHỮNG CON THUYỀN (tập thơ 2018) GIẤC MƠ NÂU (tập thơ 2023) Tập thơ này đạt giải Văn học nghệ thuật 2023 của Uỷ ban toàn quốc Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam. Tập thơ GIẤC MƠ NÂU có 62 bài, gồm hai phần, phần 1: Những bài thơ viết về Mẹ, phần 2: thơ về quê hương.

Thơ Trần Thị Bảo Thư viết về Mẹ là những lời tâm tình thủ thỉ với mẹ. Nhiều tứ thơ mới lạ, độc đáo, khác hẳn với thơ truyền thống (Giấc mơ nâu, Mẹ về mùa hạ phố phường, Chờ sáng, Nếu được yêu thì mẹ hãy yêu đi, Giá như đêm không cần phải ngủ, Mẹ về cùng cơn mưa...)

Thơ viết về quê hương là những bài thơ đẹp, tràn đầy cảm xúc lãng mạn với cái nhìn tinh khôi, nhiều tứ thơ đột ngột biến hóa. Viết vê quê hương tuy là thơ phong trào song thơ Trần Thị Bảo Thư rất giàu phẩm chất nghệ thuật (Vạt nắng Đồng Nai, Đêm Trị An nghe sóng, Mưa Đồng Nai, Về Cẩm Mỹ, Nhớ Xuân Lộc, Về Cát Tiên em nhé, Gọi trời Xuân Lộc, La Ngà, Cù lao Phố và Tôi...

Trên các trang mạng xã hội, thơ Trần Thị Bảo Thư cũng xuất hiện nhiều và ghi được dấu ấn với bạn đọc.

- Bùi Công Thuấn (trích tuyển tập 45 năm Văn học Đồng Nai) -

 

TRANG ĐẶNG XUÂN XUYẾN TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU

CHÙM THƠ CỦA NHÀ THƠ TRẦN THỊ BẢO THƯ:

 

GIẤC MƠ NÂU

 

Con thấy có một lối nhỏ

Hôm qua mẹ lên Thiên đàng

Hôm nay con ngồi vẽ lại

Xóa rồi mấy trắng lang thang

 

Con thấy có một cánh cổng

Gió vẫn đung đưa khép hờ

Có lẽ trăm năm quay lại

Bên này chưa tỉnh con mơ

 

Mẹ ơi thôi đừng chuyển kiếp

Cứ làm mẹ của con thôi

Con biết nỗi đau nhật nguyệt

Sẽ mềm như gió qua trời

 

Vừa thấy có một lối nhỏ

Vọng lên những lời hát ru

Hôm nay con ngồi vẽ lại

Thuyền nâu sông lạnh sa mù

 

Mẹ cười khói hương thấp thoáng

Nón mê mắc một bên vai

Mẹ đi hay là trở lại

Dặn con thêm lẽ lâu dài

 

Hôm nay con vừa tỉnh giấc

Bên rào quân tử nở hoa

Hình dung con ngồi vẽ lại

Thêm bông mướp nở vườn nhà

 

Mẹ ơi đừng đi xa quá

Lối về màu nắng thì tươi

Con phơi áo dầu hương sả

Nhỡ mai sương ướt mất trời

 

 

MẸ VỀ MÙA HẠ PHỐ PHƯỜNG
(Thương nhớ mẹ)
.
Khi mất mẹ tôi về ngồi gốc phượng
Chỉ gốc cây già an ủi được tôi thôi
Nhưng phượng đã đổ từ cơn bão
Dưới hiên nhà mùa hạ chia phôi...
.
Khi mất mẹ tôi tìm cơn mưa cũ
Hơi đất nồng lẫn hơi bắp ngô non
Nhưng hôm nay gió phá cơn tan tác,
Mẹ ngồi khâu thong thả trời đông.

Khi mất mẹ đành ngược đường tuổi nhỏ
Mẹ tươi cười cuối phố gọi tôi
Giá dành dụm cho mẹ từng hơi thở,
Thì mùa xuân ở mãi với tôi rồi.

Mẹ đi đâu? Trời xanh thăm thẳm
Những câu thơ của mẹ đỡ tôi lên
Con đường cũ chỉ còn trong tranh vẽ
Dấu chân xưa nằm lại ưu phiền...

Mẹ ở đâu?
Cánh buồm qua sông Cấm
Sóng lao xao như tiếng trẻ xóm nghèo
Mùa hạ tới khắp phố phường dáng mẹ
Gốc phượng già cuối phố gọi tôi...


Ở VỚI MẸ LÀM CHIỀU

Về xin mẹ nắm cháy thơm
Nhỡ mai vắng mẹ tay đơm gió trời
Về xem bếp lửa mẹ cời
Nhỡ mai ngọn khói theo Người đi xa

Gạt buồn để mẹ bên ta
Về làm mơ dại nở hoa tím giàn...


TRĂM NĂM NẮNG ĐỎ CÚC QUỲ

Trăm năm xin chớ vội gì
Chiều nay nắng đỏ cúc quỳ mẹ ơi
Hành Quần đợi mẹ về chơi
Chợ Viềng sấp ngửa phận người qua phiên
Trăm năm con chửa thành niên
Còng lưng mẹ gánh muộn phiền sớm hôm
Mùa khô ngọn cỏ gày còm
Rưng rưng giấu giọt sương buồn làm vui
Vội gì phía ấy mẹ ơi
Trăm năm thập thững góc đời áo cơm
Lời nào ướt đẫm di ngôn
Lời nào mẹ hứa bên con không rời...
-----
*địa danh trong bài thuộc Nam Định quê mẹ tôi..


TRỞ MÙA

Nhiều khi xuân chỉ bông đùa
Nhiều khi đông tới gió lùa đèn khuya
Nụ cười định vị chuẩn chưa
Ở trong giọt giọt hồn xưa vỡ òa

Thì thôi thuyền đã giong xa
Bông lau trắng rụng ngày cha về trời
Nhiều khi sóng cả ngoài khơi
Nhiều khi mưa giãi chẳng vơi chút nào...

Sân chiều xoan tím nôn nao
Lặng im lòng chổi thanh hao nhớ rừng
Trở mùa nghe gió rưng rưng
Tiếng non quả vọng ngoài thung nghẹn lời

Bên này lạ lẫm những người
Cố nhân quê mẹ cuối trời mù tăm
Mẹ về hương khói đăm đăm
Thoảng như xoan rụng âm thầm ngoài hiên.


NIỀM XUÂN

Mẹ ơi năm nay dịch dã
Gió lùa xao xác hàng cau
Cánh đồng vắng thưa khói rạ
Mưa xuân có lỡ chuyến tàu?

Con nghe hương mùi, hương sả
Quyện thơm sóng cỏ bờ lau
Nỗi nhớ cũng đành tơi tả
Ngỡ xuân lạc bước phương nào...

Trừ tịch xông trời xông đất
Mong cơn khốn khó qua mau,
Nắng xuân bừng lên chồi biếc
Niềm xuân lại thắm sắc màu.

Chiều qua dải mây giăng ngõ
Xuân về đứng đợi ngoài kia,
Bằng lăng chìa sang cành nhỏ
Gửi thêm hơi thở cho mùa.

Tết này nhà mình vắng mẹ
Xuân về, như mẹ đã về
Vừa mưa rồi vừa như tạnh
Lòng con lên chuyến tàu quê...


MẸ ƠI HOA NỞ...

Bây giờ cúc trổ vườn đau
Thất tuần mẹ sẽ về đâu lối trời

Vầng trăng mọc lúc sinh thời
Nửa soi vân lộ, nửa rơi giang đầu

Nhớ nhà ngải đắng vườn sau
Mạnh Bà mẹ uống chén sầu rồi thôi

Mai này lạc bước quê người
Thì hoa phượng đỏ luân hồi vào thơ

Thế rồi tằm lại nhả tơ
Và đây sợi sợi rung bờ yêu thương

Mẹ ơi khăn áo đôi đường
Từ nay dải nắng vô thường con mang

Rồi như cúc nở, cúc tàn
Sớm mai đầu ngõ chợ tan mẹ về

Ngọn đèn vẫn thức canh khuya
Góc ngồi một khoảng trống vừa xót xa

Mẹ mang thơ dán vào hoa
Rồi mang hoa dán la đà vào thơ

Nỗi niềm sương gió hoang sơ
Dốc Gia Ray vẫn đứng chờ cơn mưa

Chỉ là tranh thủ giấc trưa
Mẹ đi mót bắp đồng thưa chậm ngày

Con nghe tiếng khóc vơi đầy
Niềm vui sinh nở guộc gầy hôm qua

Thuyền rời bến cũ đã xa
Mà sao mẹ ước dối già dòng sông

Bảo rằng cơn gió đầu đông
Mỗi lần sinh nhật lại vong vóng buồn

Mẹ ơi cúc vẫn sau vườn
Tiếng chim mỗi sớm cát tường bay lên

Bài thơ con đã đặt tên
Bỏ ngăn túi mẹ bữa trên linh đường

Nại Hà Người bước dặm trường
Bài thơ sẽ vượt muôn trùng gian nan

Kiếp sau hoa vẫn nở ngoan
Lại theo dấu mẹ bình an một nhà.

Cúi đầu tiễn mẹ lần xa...

 

MẸ VỀ MÙA HẠ PHỐ PHƯỜNG

 

Khi mất mẹ tôi về ngồi gốc phượng

Chỉ gốc cây già an ủi được tôi thôi

Nhưng phượng đã đổ từ cơn bão

Dưới hiện nhà mùa hạ chia phôi…

 

Khi mất mẹ tôi tìm cơn mưa cũ,

Hơi đất nồng lẫn hơi bắp ngô non,

Nhưng hôm nay gió phá cơn tan tác,

Mẹ ngồi khâu thong thả trời đông.

 

Khi mất mẹ đành ngược đường tuổi nhỏ

Mẹ tươi cười cuối phố gọi tôi

Giá dành dụm cho mẹ từng hơi thở

Thì mùa xuân ở mãi với tôi rồi…

 

Mẹ đi đâu? Trời xanh thăm thẳm

Những câu thơ của mẹ đỡ tôi lên,

Con đường cũ chỉ còn trong tranh vẽ

Dấu chân xưa nằm lại chỗ ưu phiền.

 

Mẹ ở đâu?

cánh buồm qua sông Cấm

Sóng lao xao như tiếng trẻ xóm nghèo

Mùa hạ tới, khắp phố phường dáng mẹ

Gốc phượng già như cuối phố gọi tôi.

 

 

GIÁ NHƯ ĐÊM KHÔNG CẦN PHẢI NGỦ

 

Đêm sầm sẫm trăng màu cỏ biếc

Chiếc mộng xanh cài tạm ở đầu hè

Tiếng à ơi giữa đời thường mải miết

Sợi lạt mềm vết dao ngọt lòng tre

 

Đêm nhớ mẹ tưởng quặn vì sao sáng

Mẹ tái sinh trong da thịt đất trời

Ngửa tay hứng, giọt long lanh mặn đắng

Câu thơ buồn như mắt trẻ mồ côi...

 

Sâm sẩm tối từ bụi tre đầu xóm

Gió nồm nam vít cong cả cánh buồm

Tháng giêng chảy trên dòng sông góa bụa

Rồi mưa phùn đưa tiễn một mùa đông.

 

Giá như đêm không cần phải ngủ,

Ngủ nhiều khi cũng chỉ để đỡ lòng

Biết là mẹ đã tái sinh vào nắng

Về đỏ trời hoa phượng quê hương...

 

Đêm là đợi phía bên kia trở lại,

Mẹ cười xòa cơn mưa đổ đền cây

Trong chuyện kể, từng chân dung sáng tối

Muôn mặt đời xúc xắc vòng xoay.

 

Nhớ mẹ quá, mơ hồ như nước chảy

Những giọt trăng qua khe liếp năm nào

Sờ thấy được mùi ngô bung ruộng mót

Tiếng dế mèn rúc rích ở gò cao.

 

Đi kiếm củi cho mẹ về nhóm bếp

Để mẹ vui ở lại bên này

Những rơi vãi trên đường trần cũ nát

Lại ngoái nhìn từng dấu vết bàn tay.

 

 

MẸ VỀ CÙNG CƠN MƯA

 

Từ ngày mẹ bỏ lên trời

Giọt mưa cũng ấm hơi Người trên cao.

Đêm qua trong giấc chiêm bao

Mẹ khâu vết rách trăng sao mà cười

Ngọn đèn chưa tắt bên đời

Cánh hoa ép dở ghi lời tặng ai...

Bóng cau Hạ Lũng đổ dài

Con quỳ lạy cả hương nhài hương ngâu

Bạn bè của mẹ vắng đâu

Mà triền Sông Cấm thẳm sâu thế này?

Mẹ đi xa chắc mấy ngày

Như là gió thổi đó đây lại về.

Như là cho bớt tái tê

Như là lần mẹ thăm quê năm nào.

Mẹ ơi mẹ ở trên cao

Cơn mưa sẽ ấm trăng sao sẽ lành

Con quỳ lạy cỏ mau xanh

Vườn xưa nắng nụ nở vàng giậu hoa.

 

Tưởng gần mây vẫn trôi xa

Trắng khăn mẹ có về qua xót thầm...


Mời nhấp chuột đọc thêm:

- Chuyện làng văn0

- Các bài viết của (về) tác giả Trần Thị Bảo Thư0

- Các bài viết của (về) tác giả Trần Quang Đạo0

- Các bài viết của (về) tác giả Trần Mạnh Hảo0

- Các bài viết của (về) tác giả Trần Đăng Khoa0

- Các bài viết của (về) tác giả Trần Đức Tín (Khét)0

- Các bài viết của (về) tác giả Trần Đức Phổ0

- Các bài viết của (về) tác giả Trần Mai Ngân0

- Các bài viết của (về) tác giả Trần Mỹ Giống0

- Các bài viết của (về) tác giả Trần Tiến0

 

Mời nghe Đặng Xuân Xuyến đọc bài thơ

CON MUỐN VỀ QUÊ NỘI, NỘI ƠI...:

Trần Thị Bảo Thư giới thiệu

Tác giả: Bùi Công Thuấn - nguồn: facebook

Ảnh minh họa sưu tầm từ nguồn: internet

Bài viết là quan điểm riêng của các tác giả.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét