(Học giả Thu Giang - Nguyễn Duy Cần) |
Học giả
HOÀNG HẠC Tên thật:
Nguyễn Duy Cần Bút hiệu
Thu Giang
Ông sinh
ngày 15 tháng 7
năm 1907
tại làng Điều Hoà, quận Châu Thành, tỉnh Mỹ Tho. Sau đó ông
chuyển lên Sài Gòn (1946) và mất năm 1998 tại quận Bình Thạnh, Sài Gòn.
Ông từng là
giáo sư
của trường
Đại học Vạn Hạnh và là Trưởng ban Triết
Đông của Đại học Văn khoa Sài Gòn.
Ông để lại
nhiều trước tác có giá trị cho nền học thuật Việt Nam . Mời xem:
Cụ Hoàng Hạc luận về cái lẽ cao siêu của Tử Vi:
Tôi
có cái vinh dự được gặp cụ Hoàng Hạc, hiện là một giáo sư Đại học lão thành
được nhiều người kính nể, và từng đóng góp rất nhiều vào văn hóa. Dĩ nhiên
Hoàng Hạc chỉ là một cái biệt hiệu.
Cụ
cho biết như sau: Có nhiều người đổi số được cho nên ông thầy Tử vi có tài giỏi
cách mấy cũng chẳng làm được gì để đoán trúng phong phóc được. Chính mình ý
thức rồi chính mình cải đổi vận mạng, được lắm. Vì thế mà sự đoán số không sai
chút nào thì thật là ít có, vì mỗi người có thể thêm cái NGHIỆP hay bớt cái NGHIỆP
của mình. Bởi thế mà không nên tuyệt đối tin ở lá số. Coi số mà cứ tin tuyệt
đối ở số là mình chịu thua trước số mạng. Câu nói của cụ Nguyễn Du thật là
đúng: “Có Trời mà cũng có Ta”.
Cụ
lại cho biết: Tôi thường tham bác khoa Tử vi với khoa xem tay, xem tướng. Mỗi
khi tôi cầm bàn tay ai, tôi nhìn cả hai bàn tay, tay trái và tay mặt. Trái
thuộc âm, mặt thuộc dương. Bên trái là số đã an bài theo túc nghiệp, bên phải
là số hiện tại do con người tạo nên khi mà bàn tay trái đẹp hơn bàn tay phải là
người ấy thụ động, khi đoán tôi không e ngại gì mà không quả quyết.
Trái
lại, khi tôi thấy bàn tay mặt đẹp hơn, tôi biết trước mặt tôi là một người quả
cảm, dám đổi mạng, tranh quyền tạo hóa. Dĩ nhiên là phải dè dặt, trong lời đoán
bao giờ cũng dành một phần nhân lực thắng thiên, chứ không hoàn toàn tin theo
thiên lực.
Bàn
tay trái mà đẹp thì nghiệp của người ấy nhiều thiện nghiệp dễ sửa đổi. Trái
lại, bàn tay trái mà xấu thì nhiều ác nghiệp, khó đổi mạng hơn, nhưng không thể
không đổi.
(Theo Trần Việt Sơn)
Hạn Thiên Cơ, sống chết thế nào?
Có một ông thầy hồi đó đoán lá số cho người bạn tôi, quả
quyết: Đến năm Tỵ sẽ chết, vì già mà ngộ Thiên Cơ, trùng hạn gặp Đào hoa. Quả
thật, anh bạn tôi mất tại Ba Lê đúng vào năm ấy. Tôi lật số tử vi của ông bạn
rồi tấm tắc khen thầm. Nhưng cũng một ông bạn khác nhờ ông này xem giùm thì
cũng được ông ấy đoán:
- Hạn Thiên cơ nhằm khoản 52 thì chết. Cũng giống số ông bạn
kia.
Nhưng ông bạn này đã trên 60 rồi, lại tôi bảo:
- Ê! Toa nói thằng cha ấy hay! Nhưng moa khoảng 51 bước qua
53 bước lại, moa lo muốn chết. Té ra… Chẳng có gì cả! Thằng ấy “láo”
Tôi không biết nói sao, bèn nảy ra ý thì đi tìm một anh bạn
thạo tử vi khác (anh này là nhà tu nhưng là một cây tử vi). Một hôm thình lình
ông bạn đi “ngao du sơn thủy”, lại lò mò trở về ghé thăm bạn cũ. Mừng quá tôi
đem lá số ấy ra hỏi, và thuật lại những lời mà ông bạn trên đây than phiền. Tôi
hỏi,
- Tại sao hai lá số cùng một hạn Thiên Cơ mà một người bị,
một người không?
Anh bạn nhà tu của tôi bảo:
- Thiên Cơ gì! Đào hoa gì! Người ta Thiên Cơ cư Sửu, Đào hoa
cư Tý, nhưng Thân đeo cung Phúc ngộ Trường Sinh. Chết sao nổi mà chết!
- Thân cư Phúc địa ngộ trường sinh là sao?
- Đây, tôi nói cho anh nghe: Người này tuổi Thủy, mạng cư Ngọ
vị, tức là sai mạng. Mạng cung tương khắc. Người này lại tuổi Âm nam nên vòng
Đại hạn đi nghịch chiều. Trong khoảng nhỏ, anh bị lận đận, có thể chết ngay hồi
trong lúc sơ sinh. Nhưng sống lại được, là nhờ Thân cư cung Phúc đã ngộ Trường
Sinh mà còn Thân cư cung Thân Kim nữa. Kim trường sinh lại năng sinh Thủy thì Thủy
vượng, lửa ở cung Ngọ đốt không đủ sức tiêu diệt. Vòng đại hạn nghịch chiều qua
khoảng 30 trở lên thì anh này mới thấy khá được vì hết bị hỏa thiêu, nhưng chưa
đắc thời là vì hạn vào các cung Mộc, mạng Thủy mà hạn lâm Mộc cung thì bị tiết
khí (rút bớt khí) đi nghĩa là Thủy cũng bị lưng bớt vì phải lo nuôi dưỡng cung
hạn. Tuy vậy lúc này anh ấy cũng khá hơn lúc thiếu thời. Đến lúc qua hạn, Thủy
thì Thủy, Thủy trùng phùng, Phá quân cư Tý, tức là hạn chịu ảnh hưởng của cung
phúc (thuộc hành kim) thì đã chẳng những không chết, lại còn Vượng lên ghê lắm;
Phá quân cư Tý tức là sóng cồn đại hải ngộ, Thanh long cư Thìn (Long cư long
vị) ngộ Lưu hà tức là rồng ra biển cả mặc sức tung hoành… làm sao chết nổi.
Thằng cha thầy kia coi mò thiển cận quá, anh hỏi lại có phải vậy chăng?
Tôi thuật lại lời nói của ông bạn thày tu cho anh bạn tôi thì
anh này nói:
- Hay quá! Cái gì chứ lối cắt nghĩa như thế tinh vi.
(Theo Hoàng Hạc - Thu Giang Nguyễn Duy Cần)
Thân có trường sinh
Hồi nhỏ, tôi sinh ra, không được ba ngày là nhịn bú, và nằm
khóc hoài. Cha mẹ tôi chạy thầy chạy thuốc hết phương, định bỏ rồi…thì bỗng
dưng ‘Thất nhật hoàn hồn”: tôi tự nhiên hết khóc, rồi chịu bú lại. Bắt đầu từ
đấy, mạnh lại như thường. Nhưng cứ èo uột mãi, đến khoảng 18,19 thì lại đau yếu
liên miên, vì tôi cảm thấy đời mình sẽ không kéo dài hơn 25 tuổi. Vậy mà lần
lần, tôi mạnh khỏe thêm, rồi khoảng 37, 38 tuổi tôi thấy khỏe mạnh hơn hồi nhỏ.
Nay lớn tuổi rồi, vậy mà ít khi đau yếu, sức khỏe đối với hồi niên thiếu và làm
việc hăng hái hơn, có khi người thanh niên làm việc không bền bỉ bằng tôi.
Sau đó tôi mới lưu ý đến cái mà tử vi gọi là “Thân” đeo cung
Trường sinh quan trọng đến đổi cát lá số của những kẻ yểu tử không bao giờ gặp
cung Phúc tốt, trái lại thường là gặp những điều không may. Nhất là tôi để ý
đến cá đại hạn.
(Theo Hoàng Hạc - Thu Giang Nguyễn Duy Cần)
Những người tuổi Mộc
Những cung đại hạn nguy nhất những người tuổi hành Mộc mà lại
tiểu hạn lâm vào các cung Hỏa thì nguy gớm! Có một cô gái quen với tôi, cậy tôi
xem giùm lá số tử vi của cô. Tôi nhìn thấy cung Phu xấu lắm. Mạng cô là mạng
Mộc, mà hạn sắp lâm vào cung Hỏa. Tôi nói:
- Cô hãy ráng lo mà học. Số cô đừng lấy chồng khoảng 4 năm
này…Nếu cô cải số thì e phải hỏng cả.
Một ông bạn nghe tôi đoán, hỏi:
- Mạng Mộc sinh cung Tý thủy tốt lắm. Còn tiểu hạn cô dù lâm
vào cung Hỏa, thì đại hạn còn ở thủy cung, chắc là không sao.
Tôi nói:
- Lấy Ngũ hành sinh khắc chế hóa thì nên biết không có mạng
ai thuộc Mộc mà hạnh phúc. Là vì trong các hành, hành Mộc dở nhất. Mạng Kim,
sinh Thủy, bị Hỏa khắc, nhưng Hỏa khắc Kim, thì Kim thành khí cụ, gian nan mà
tốt về sau Mạng Thổ bị mộc khắc, nhưng Mộc khắc Thổ, bị khắc nhưng được Mộc che
chở cho râm mát mà khỏi thành đất hoang…Thổ sinh Kim thì Thổ trở nên quý hơn.
Chỉ có Hành Mộc sinh Hỏa thì bị tan ra thành tro bụi. Cho nên tuổi hành mộc này
kỵ nhất là gặp người yêu mạng thuộc Hỏa. Gặp mạng Hỏa và gặp vào hạn Hỏa thì
tiêu cả đời!
Anh bạn tôi phân vân, tuy không cãi lại nhưng vẫn nói:
- Để xem.
Một thời gian cô gái này đến gặp tôi bảo cô sắp lấy chồng.
Chồng cô hứa cưới cô và ông chồng làm to lắm. Học giỏi bảnh trai quân tử…Tôi
hỏi:
- Tuổi gì?
- Tuổi Giáp Tuất
Tôi nhìn cô ngạc nhiên:
- Sao lại lấy chồng Hỏa, lại tuổi Hỏa. Cô đã quên lời tôi dặn
rồi à.
- Nhớ chứ! Nhưng anh ấy yêu tôi lắm! Con nhà thế phiệt trâm
anh, học giỏi lắm, ăn nói đàng hoàng…
Tôi lặng thinh.
Tôi không nói gì cả, chỉ thở ra và cũng hơi hoài nghi và rất
mong mình đoán sai.
Té ra, không đầy một tuần lễ, thì bỗng thấy cô gái đến, tóc
tai rũ rượi, khóc lóc bù lu bù loa rằng đã bị người yêu phụ ước một cách chua
cay. Tên Sở khanh đã để lại cho nàng một “bầu” tâm sự!
Tôi mới nghĩ: Anh bạn tôi đáo để thật! Trước đây ảnh đã dặn
tôi: Hãy lưu ý thật kỹ về mấy cái hạn lâm vào cung khắc mạng. Mạng mộc mà hạn
lâm vào cung Hỏa thật là cảnh đời tang tóc!
Sách tử vi cũng có nói, nhưng lại nhấn mạnh phần quan trọng
đến thế, cho nên chúng tôi xem thường. Xem tử vi thì rất khó. Vô ý mà bỏ qua một
vài chi tiết rất nhỏ cũng đủ làm cho mình đoán sai. Như về các dâm tinh, thì có
nhiều người quá máy móc cứ đinh ninh rằng đàn bà có dâm tinh là người không
đứng đắn. Cái đó tùy.
(Theo Hoàng Hạc - Thu Giang Nguyễn Duy Cần)
Tùy cái “Đào Hoa mà ngộ sao Thai”
Một
người kia có người giới thiệu, đến nhà một người bạn tôi, mượn coi số Tử Vi đã
làm sẵn. Bạn tôi coi một hồi, trao tôi xem và nói.
-
Anh đóan dùm tôi đi! Tôi coi không nổi.
Tôi
xem qua chẳng thấy gì là khó. Mới hỏi:
-
Khó khổ nào?
-
Ậy, cứ coi đi, rồi tự tiện mà giải đóan dùm.
Tôi
bảo:
-
Thì anh đóan đi. Bà chị đây cậy anh mà. Tôi thì đóan ẩu, vì học lăng nhăng.
Bạn
tôi nhấp nháy tôi, bảo:
-
Thôi anh cứ đóan đi
Tôi
hiểu ý, bèn chỉ vào sao Thai và Đào Hoa ở tại mạng, cười hỏi:
-
Đóan sao cha nội?
-
Thì cứ nói? Có sao? (nhưng hỏi vậy mà anh ta nháy mắt láy tôi một cái).
Tôi
ngụ ý bèn nói:
-
Có cái này không mấy tốt, bà chị tha lỗi thì mới dám nói:
-
Dạ, không sao cả ạ,
-
Bà chị coi chừng, đàn ông nó thấy bà chị nó hay để ý lắm. Phải coi chừng vì số
đào hoa mà.
-
Nghĩa là gì sao gọi là số đào hoa?
-
Nghĩa là ai thấy cũng thương. Bời vậy mà khổ, và coi chừng hay mang tiếng.
Người ta thấy bà chị vui vẻ, tưởng bà chị không đứng đắn nên hay true ghẹo và
nói xấu.
-
Đúng quá í, họ nói xấu tôi, tôi cứ bị mang tiếng mãi. Chứ tôi đứng đắn lắm.
-
Nhưng bà chị nhẹ dạ lắm. Hay tin là vì thật thà, tưởng ai cũng thật như mình,
mà thiên hạ thì quỷ quyệt lắm
Bà
ấy nghe liền phân bua với bạn tôi:
-
Ông này là ai mà đóan hay hết sức. Đúng phong phóc.
Rồi
tới chừng bà ra về, dĩ nhiên bà hết sức cảm ơn.
Bạn
tôi nói:
-
Tôi ghét không them nói. Muốn mắng con mẹ vài tiếng cho bỏ ghét. Ngại mết lòng
cũng chỗ quen lớn.
Tôi
cãi:
-
Anh nói sai, bà ấy có gì mà đáng ghét?
-
Con mẹ ấy dâm dật số dách. Còn gì nữa! Đào Hoa mà ngộ sao Thai, chồng vừa đi
khỏi rước trai vô nhà!
-
Không anh quên rằng bà này đâu đến nỗi. Là vì còn có sao Lộc Tồn thủ mạng, thì
đã biến thể sao Đào Hoa thành vị sao đa cảm, đa tình thôi, chứ đâu phải còn dâm
đãng? Anh lầm rồi.
Sao
Lộc Tồn trong Tử Vi lạ lung lắm, nó có 2 tánh chất: Phúc tinh hay Lộc tinh. Nó
lại cũng có công dụng là sao thanh cao gọi là “chân nhân chi tú” và nó biến tất
cả những tính cách dâm đãng của các sao Đào Hoa và Hồng Loan. Tôi từng xem Tử
Vi cho một người đàn bà đứng đắn lắm (một vị nữ giáo sư) vậy mà lá số tử vi có
Đào Hoa và sao Thai thủ mạng lại có thêm Lộc Tồn
Anh
bạn bảo:
-
Lạ nhỉ để tôi kiếm lại
(Theo Hoàng Hạc - Thu Giang Nguyễn Duy Cần)
Mệnh Vô chính diệu: Tại sao không tu?
Có
nhiều người quen thân hỏi tôi về việc cãi số. Tôi đã nói về vụ đó nhiều, nhưng
vẫn chưa hết hẳn. Đúng thật là cái sự xem lá số để cãi số quý hơn là để cam
phận một cách thụ động để cần phú quý mà thôi.
Việc
ấy rất đúng. Và về việc này, tôi có sẵn một tập hồ sơ về các vị tu sĩ. Các tu
sĩ là nhhững con người dám đổi số, tin rằng “Có Trời mà cũng có Ta”, bằng không
họ không bao giờ dám nghĩ đến việc tu. Vì “tu’ là gì, nếu không phải là “sửa
đổi”, bồi cái hay, bỏ cái dở.
Có
bạn yêu cầu tôi viết thường thường nhhững câu chuyện vui vui hơn là đi sâu các
vấn đề Tử Vi mà chỉ có những bạn hiểu sâu về Tử Vi thì mới hiểu nổi. tôi cũng
thông cảm như thế, nhưng để dung hòa câu chuyện vừa vui mà không kém phần
nghiêm trang hơn, tôi xin kể một vị tu sĩ leo rào.
Có
một tu sĩ hỏi tôi:
-
Từ nhỏ đến lớn tôi thích đạo đức, nhưng mạng Vô Chính Diệu có đi tu được không?
Mạng
Vô Chính Diệu tức là cung mạng không có chính tinh. Khoa đóan Tử Vi thông
thường cho rằng mạng Vô chính diệu là con người hay thay đổi: Nếu thêm Tam Không,
Nhị Không (tức các sao Tuần Không, Địa Không, Triệt Không) thì phú quý khả kỳ
(phú quý một thời mà thôi)
Nếu
không có Nhị Không, Tam Không, cũng phải có nhiều cặp sao tốt.
Tôi
nói:
-
Mạng Vô chính diệu sao lại không tu? Dù là ông bạn đắc Nhị Không hay Tam Không,
rồi thì phú quý, công danh chỉ như phù vân. Đợi đến kinh nghiệm bản thân thì
không còn thời giờ. Nhưng có điều này, Mạng ngộ Kình Dương lạc hãm, e rằng ông
bạn cứng đầu quá. Mà người có mạng Vô chính diệu, muốn đi tu hay làm gì cho
thành công, phải có người dẫn đạo, anh cần quy y và phải tìm ông thầy nào thật
phúc hậu dìu dắt mới đặng. Đó là việc khó cho anh, vì anh có tánh tự phụ thái
quá.
-
Làm sao tìm thầy?
-
Cái đó khó. Cần phải tìm thầy, nhưng rồi phải đi xa thầy đó.
-
Tôi không hiểu
Tôi
mới nói:
-
Số mạng Vô chính diệu thì phải làm con nuôi, dù là con nuôi tinh thần, nhưng
rồi ông bạn phải tự tìm học Đạo mà không cần ai nữa, vì có sao Kình. Sao Kình ở
đây rất hợp cho người đi tu mà không bị chướng ngại. Khó là chỗ đó. Xưa nay
trong tay tôi đã nhận được bao nhiêu lá số Vô chính diệu mà đắc Nhị Không hay
Tam Không. Họ khóai công danh lắm. Mà đã có công danh là có suy sụp. Tôi đã
thấy người bạn là Tổng Trưởng, nhưng rồi hiện giờ bị chìm sâu hết sức, bởi cái
hậu quả của con diều bay cao, thì khi bị đứt dây, nó rơi xuống những vũng bùn
lầy.
Tôi
lại tiếp:
-
Ông đó từ chỗ thật cao rơi xuống, thân danh bị hoen ố cả. Nên bạn nào mà có
thấy lá số Vô chính diệu, nên xa lo tránh cái cảnh “phú quý khả kỳ” của mình
đi. Những người khôn ngoan bao giờ cũng nên tránh cái thứ phú quý tạm thời ấy…
Không một ai khỏi lụy một đời, khi cái phú quý tạm thời ấy đến chỗ mình.
Khổ
một nỗi phú quý đến với mấy người có cái số này, lại thường không phải vì tài
hoa quán thế, mà là vì đột ngột bất ngờ mà đến, cho nên khó lòng từ chối.
Muốn
tránh cái cảnh ấy, nên thụ lãnh cái chức phó, nghĩa là làm phụ tá mà thôi.
Người ta đẩy mình lên ngôi cao chót vót chức vị nguyên thủ quốc gia, thì nên từ
chối và nếu có khóai phú quý, hãy tạm làm viên “phó tướng” mãn đời thì sẽ bình
yên.
Tôi
có người bạn chí thân có cái số ấy. Suốt đời ông chỉ làm phó mà thôi. Một khi
được quan trên yêu mến cất lên chức Trưởng ty… thì 2 tháng sau liền mất chức.
Mà việc như thế trong đời ông đã xảy ra 5, 7 lần như vậy. Tôi đã có khuyên,
nhưng ông ta không nghe. Nhưng cứ ông làm phó là ông ta ngồi hòai, ngồi thật
lâu.
(Theo Hoàng Hạc - Thu Giang Nguyễn Duy Cần)
Hạn chết đói
Khi
lớn tuổi, tôi có gặp một ông Song Hao đắc địa, nhưng không có cách Thạch Trung
Ẩn Ngọc, nhưng ông đó lại được cách Song Lộc. Một ông thầy bảo Song Lộc triều
viên là giàu lắm. Nhưng ông đó đến 50 tuổi chả thấy gì cả.
Tôi
đã nói với ông bạn đó là Đại Hao và Tiểu Hao ở Tý -Ngọ; Mão - Dậu là đắc địa,
nhưng gặp Song Lộc là xấu. Tuy vậy mà không nghèo khổ rách rưới đâu mà lo. Là
vì Song Hao ở Mão Dậu thì của có bao nhiêu rồi cũng sẽ hết, mà là hết cái này
thì lại sẽ có của khác vào. Ngòai ra người có Song Hao đắc địa là người xem
tiền bạc như không có, tức là kẻ trọng nghĩa khinh tài, thích giúp đỡ bạn bè.
Thường
thì Lộc rất ghét Hao. Hạn của Hao gặp Lộc không ăn thua gì. Sợ nhất khỏang về
già, vào hạn Thiên Thương ngộ Hao. Gặp hạn đó thì phải có lúc đói ngang xương.
Nếu may sao đó lại đóng vào cung Giải Ách, sợ đau và chết vì không ăn được, chứ
không phải nghèo đến nỗi không có cơm ăn.
(Theo Hoàng Hạc - Thu Giang Nguyễn Duy Cần)
Ngồi trên đống bạc mà chết đói
Tôi
còn nhớ có một Ông Cậu có cái số này.
Đã
lâu rồi, hồi tôi còn trẻ tuổi. Cậu tôi là tay cự phú. Của cải ông suốt đời làm
sao ăn cho hết. Một khi kia, tôi đã nói thẳng sự thật về lá số của ông, thì ông
cười to lên.
-
Thằng này láo. Tao mà chết đói. Năm nay tao 55 tuổi rồi, của cải điền sản của
tao ăn 3 đời cũng không hết.
Tất
cả nhhững người xung quanh đều cho rằng ông nói đúng. Mợ tôi nói:
-
Không phải nói phách, giấy bạc của tao đem ra chợ này, đốt 3 ngày cũng chưa
tắt. Mày coi sai rồi.
Có
một ông thầy đồ trong làng cũng phụ họa:
-
Song Lộc triều viên mà. Cậu coi không đến chỗ tinh vi. Cần học kỹ lại.
Nhưng
tôi quả quyết:
-
Để xem! Tôi không nói cậu chết đói vì thiếu ăn mà chết đói vì không ăn được.
-
Sao vậy?
-
Không biết. Mà cũng gần tới rồi, số cậu không hơn 60 tuổi – cỡ 58 lo lần là vừa.
Cậu
tôi đổi sắc. Là vì biết tôi miệng hay ăn mắm ăn muối hay nói ẩu mà nói thật,
nói đúng. Mẹ tôi ngồi đó rầy tôi:
-
Con ăn nói vô lễ, thôi nín đi.
Về
sau mẹ tôi còn rầy:
-
Dù có thật như vậy, mày cũng đừng nói. Huống chi việc u u minh minh, con đừng
quả quyết. Hãy bỏ tánh hiếu thắng và tự phụ của mày đi.
Tôi
nói:
-
Con quả quyết là cậu sắp chết vì hạn đáo Thiên Thương lại gặp cả Song Hao. Để
mẹ xem. Nhưng có điều không rõ, là lý do nào lại có thể đói mà chết.
Vậy
mà sau quả thật Cậu tôi bị bao tử ung thư vào nhà thương, họ không cho ăn, chỉ
tiêm thuốc bổ. Cậu tôi lúc gần chết cứ kêu: “Tao đói quá, cho tao ăn chút cũng
được, chích đau quá”
(Theo Hoàng Hạc - Thu Giang Nguyễn Duy Cần)
Nói chuyện ác tinh
Có
một ông bạn chỉ thắc mắc lo sợ các ác tinh. Có một lần tôi mới bảo:
-
Đừng nên sợ ác tinh lắm, không có chúng thì làm ăn gì nổi bầy ác tinh. Nếu hợp
cách thì tốt lắm. Có bậc phi thường đều là được hung tinh (ác tinh) đắc cách cả.
Người
bạn đó có hỏi thêm, và tôi đã trả lời:
-
Nếu cả 6 cặp ác tinh đều đác địa, thì nên biết lá số đó là của người làm nên
việc phi thường. Mạng, Thân tuy không gặp, nhưng gặp hạn Tiểu Hao hay Đại Hao
gì cũng vậy, sẽ hay lắm. Ta không nghe nói “hung tinh đác địa, phát giả như
lôi” đấy hay sao?
Tôi
đã nêu lên một vài ví dụ, xin kể ra đây để cống hiến quý bạn:
-
Sao Đà La xấu lắm, nhưng nếu nó ở cung Phúc Đức mà Phúc Đức lại ở cung Thân, và
ở đây không có chính tinh, thì ta gọi đó là cách Đà La độc thủ, tức là đời mình
sẽ lên cao bất thường, họanh phát kinh khủng.
-
Sao Cô Thần - Quả Tú xấu lắm, nhưng ở cung Điền hay cung Tài, thì là sao giữ
bền tiền của hay đáo để
-
Sao Tang Môn xấu, nhưng nó là Thiên Môn, (cửa trời) ở vào cung Điền thì nhà cao
cửa rộng. Nếu lại gặp cả sao Cự Môn (tức là cách Tang – Cự) cùng một chỗ thì
gọi là Lương Môn, tức là ở lâu đài như dinh Gia Long hay dinh Độc Lập, nếu cung
Quan tốt, còn không thì cũng ở lâu đài nguy nga.
-
Sao Thái Tuế rất xấu, vậy mà gặp Văn Xương – Văn Khúc, hay Khoa Quyền thì văn
chương lừng lẫy ấy, gọi là cái thế văn chương.
-
Ai lại chả sợ Thiên Không, nhưng nếu Thiên Không mà gặp Hồng Loan thì mưu trí
ai bằng.
Không
có gì là thật xấu hay thật tốt, miễn là đúng vị, đúng cách thì hay.
(Theo Hoàng Hạc - Thu Giang Nguyễn Duy Cần)
Dâm tinh và nhà tu hành
Có
một vị tu sĩ bảo với tôi, anh xem hộ lá số của tôi có tu được không?
-
Ồ ! tại sao Đại đức nói thế ? Đại đức đã khoác áo tu sĩ rồi còn gì nữa phải hỏi.
-
Ấy, có một người bạn của tôi bảo với tôi rằng: Anh mà tu cái gì bởi Dâm Tinh
tràn ngập Mạng cung. Thôi cởi áo đi.
-
Thôi để tôi thử xem thế nào. Nhìn thấy Mạng Thủy đóng cung Ngọ. Âm cư Dương vị.
Nhưng mạng có Liêm Trinh, Thiên Tướng. Tôi hỏi: - Người bạn của Đại đức viện lẽ
nào mà nói thế?
-
Anh bảo tôi bị Liêm Trinh vì Liêm là vị Đào hoa thứ hai, lại còn bị sao Thiên
Diêu là khác. Mà tôi thì đi tu từ khoảng năm 15, 16 tuổi đến giờ, chưa bao giờ
phạm giới. Tôi đọc sách Tử vi, thấy có sao Thiên Diêu, tôi lo nghĩ: Chả biết
rủi mình bị cám dỗ thì uổng phí công phu….Mình chưa biết rõ được mình vì chưa
từng bị thử thách. Với cái áo thầy tu, biết đâu đã ngừa được nhiều cơ hội. Tôi
chưa rõ tôi như thế nào?
Tôi
rủ đi lại vị Hòa Thượng trước đây.
-
Tôi cũng hơi thắc mắc. Vậy chúng ta lại nhà Tử vi có căn bản, thử hỏi xem sao.
Đến
vị Hòa Thượng, trình lá số và bày tỏ thắc mắc. Hòa Thượng liếc qua đã cười:
-
Thắc mắc cái gì? Thiên Diêu ở cung này (cung Ngọ) đặc biệt là một người cực kỳ
thông minh. Đó là cái thông minh của những kẻ không học mà biết. Mà chỉ có cung
Ngọ thì Thiên Diêu biến thành vị sao cực kỳ cao quý. Tu mà thiếu nó không hay.
Các anh khác thì Diêu rất xấu trừ ra gặp Long Phượng mới hay, nhưng không bằng
Diêu cư Ngọ cung. Huống chi Lộc Tồn thủ mạng là chân nhân chi tú. Các dâm tinh
dù có cũng không sao cả. Liêm mà gặp Tướng thì đã bị chê rồi. Nầy nầy còn cái
cung phúc (nhà tu phải coi cung Phúc nhé!) PHÚC ngộ Thiên Không và Hồng Loan
hay đáo để. Đi tu là phải. Còn gì phải thắc mắc.
Nhà
tu cần nhiều dâm tinh.
Tôi
đang suy nghĩ thì Hòa Thượng nói tiếp:
-
Các nhà tu (chân tu) cần phải có nhiều dâm tinh nhưng là những thứ dâm tinh đắc
địa (trừ Tham Lang). Nhưng Lang mà ở cung Thìn không sao.
-
Tại sao tu cần phải có nhiều dâm tinh?
-
Các ông không rõ: Dâm tinh là gì? Ở nơi kẻ thường nhơn thì nó làm cho mình sa
đọa. Nhưng nó chính là tinh khí dồi dào nhất, nếu biết cách tu, thì tinh khí ấy
biến thành khí học nhiên và làm cho ta dễ thành Tiên Phật. Dục vọng là một sức
mạnh. Nó như thác nước, sức mạnh của nó nếu được khai thác sẽ làm nên các việc
vĩ đại. Thiếu nó người ta rất tầm thường.
Tôi
liên tưởng đến thuyết “ Libido “ của khoa Phân tâm học. Có dâm tinh là Libido
chứ gì! Bỗng Hòa Thượng tằng hắng nói:
-
Thiên Không này dở lắm, vậy mà gặp sao Hồng loan thì đi tu rất hợp. Thiên Không
này sẽ biến thành “Chân Không” vì nhờ có Hồng Loan nên hóa thành kẻ tu chân
chính, thiếu Hồng Loan, thì Thiên Không này là ác tinh
(Theo Hoàng Hạc - Thu Giang Nguyễn Duy Cần)
Vụ “thân cư thê” làm mọi gián tiếp cho đàn bà
Một
bạn hỏi tôi:
-
Số tôi lận đận về đường vợ con, vậy chớ tôi ở vậy luôn không cưới vợ nữa như
vậy có được không?
Tôi
nghĩ rằng cũng có thể tránh được nhưng mà khó. Tôi xin kể câu chuyện một anh
bạn có số Tử Vi không xấu không tốt nhưng Thân lại đóng ở Thê. Cái đó mới nguy.
Anh ấy khi bàn đến lá số của mình, anh ta đâm ra chán quá nhất định là anh ta
không cưới vợ trong khi ấy, anh ta đang hứa hôn với một người. Nhưng anh ta hỏi
tôi:
-
Tôi muốn sống độc thân có được không?
Tôi
nói:
-
Sao không được? Anh có chính tinh đắc địa, lại không có dâm tinh thi đâu có
khó. Và dù có dâm tinh cũng không sao. Nhưng tôi e rồi anh cũng sẽ “làm mọi”
cho đàn bà. Rất tiếc, nếu “làm mọi” cho đáng, chả nói chi, e rằng lại “làm mọi”
một cách gián tiếp thì mệt quá.
Anh
ta hỏi:
-
Nghĩa là thế nào?
-
Nghĩa là thế nào anh cũng dính. Khó chạy. Tuy nhiên, có “ tận nhân lực” mới
“tri thiên mạng”. Anh thử xem, nhưng phải cương quyết là nếu gặp đàn bà mà cưới
về làm vợ, thì có nhiều sự bất tiện cho sự nghiệp của anh.
Nghe
lời tôi, anh không lấy vợ. Nhưng một hôm, anh bảo:
-
Khổ quá, “tránh cha mồ mắc cha mả” “tránh thầy cả gặp thầy con”. Không thèm cưới
vợ bây giờ lại kẹt con em gái tôi, chồng nó chết bất ngờ, lại có thêm một bầy
con, tôi đã nhận mấy đứa nhỏ và kêu mẹ nó về…. nuôi cả gia đình. Chứ làm sao
bây giờ! Khổ quá! Thà là tôi có vợ đi thì dù chúng nó có muốn ở với tôi, tôi
bao quanh chúng nó, cũng khổ như là vợ con mình.
Tôi
bảo:
-
Không sao! Đàn bà mà Thân đóng cung Phu là (nhờ chồng) chứ đàn ông mà Thân đóng
cung Thê, dở lắm. Nhất là cung Thê xấu nữa.
Anh
nuôi bầy cháu và em gái anh, chỉ cực có cái tiền, chứ không bị hệ lụy ở cái
tình. Gặp một chị vợ đòi hỏi nhiều hơn cái đồng tiền của anh …. Vậy thì thà như
vậy, đỡ khổ.
Anh
ấy đồng ý, nhưng lại nói,
-
Thì té ra như lời anh đoán suốt đời làm mọi đàn bà.
-
Anh có thương cô em đó không ?
-
Thương lắm chứ sao không ?
Chỉ
có hai anh em từ nhỏ không rời. Đến khi lớn lên nó lấy chồng, tôi buồn ghê lắm,
nhưng dầu sao cũng phải xa nhau.
Tình
máu mủ đậm đà bởi cha mẹ đều mất cả. Trên đời trơ trọi có hai anh em. Mà nghĩ
kỹ, nếu tôi không nghe lời anh, thì nay khó xử. Tôi không thể bỏ em tôi và bầy
cháu. Nếu tôi phải bỏ một trong hai người nhứt định tôi giữ em tôi. Tội nghiệp,
hiện tôi là lẽ sống của cả gia đình nó.
Câu
chuyện như thế, hiện nay, tuy anh không lập gia đình, nhưng bầy cháu đều xem
anh như người cha và anh đã yêu thương, lo lắng không khác con đẻ. Một nhà đầm
ấm….
Người
em gái lo lắng cả vấn đề săn sóc anh còn hơn một người vợ lo cho chồng. Té ra
đổi cảnh, tuy khác nhau mà lại y số mạng.
(Theo Hoàng Hạc - Thu Giang Nguyễn Duy Cần)
Cái thân và cái Mạng trong số Tử vi
Cụ
lại chỉ cho tôi rằng xem số Tử vi, nên cân nhắc cái mạng và cái thân, đem so
sánh với nhau. Thân cũng như bàn tay mặt, còn Mạng là bàn tay trái. Mạng, tức
số mạng đã an bài theo nghiệp sẵn có, còn Thân cũng như bàn tay phải, cho biết
người còn có khả năng đổi số mạng không.
Nếu
mạng tốt, thân xấu, đó là con người chiều theo số mạng, không biết tu tỉnh,
phấn đấu để số mạng đẹp hơn.
Nếu
Mạng đẹp, Thân cũng đẹp thì đành là hay, gặp hạn tốt lại càng là hay. Nhưng nếu
coi số Tử vi để biết trước những điều đã an bài một cách chắc nịch thì chẳng có
gì lý thú.
Nếu
Mạng xấu, Thân tốt đó là con người có phấn đấu và tu tỉnh để đổi vận mạng.
Chính ta tu tỉnh, cố gắng, thì thể nào cũng tốt hơn.
(Theo Trần Việt Sơn)
Chỉ một cung tốt cũng tốt
Và
tôi đã kể lại những vụ đoán trúng phóc của cụ Hoàng Hạc, những lá số như còn
ghi trong đầu óc.
Lá
số của một cụ…mà nhìn vào cung Mạng, cung Tài, cung Điền, cung Quan lộc, là
trông thấy tất cả sự nghèo hèn. Ông cụ khổ cả một đời, những ông thầy tử vi
không thể đoán khác.
Cụ
Hoàng Hạc, cách đây hơn chục năm, đã được ông Cụ nhờ coi lá số tử vi. Cụ Hoàng
Hạc thấy cung Tử tức của lá số tốt quá đã quyết đoán rằng ông Cụ không thể suốt
đời nghèo khổ:
-
Cụ có con tốt, làm nên và lại có biến, thì làm sao cụ khổ mãi được. Sẽ có một
đứa con lo hết cho hai Cụ.
Ông
cụ còn bán tín bán nghi, vì đứa con mà Cụ thương nhất mà tánh tình của nó thì
còn lang bạt kỳ hồ nơi hải ngoại, chưa nên danh phận. Ấy thế mà chỉ mấy năm
sau, nó bỗng về nước, làm to, rồi tậu nhà cho hai cụ ở, và chăm lo mọi chuyện
cơm nước. Hai cụ chẳng cần phải lo chi hết, dù rằng không phải là hai cụ nắm
quyền.
(Theo Trần Việt Sơn)
Cộng nghiệp giữa hai vợ chồng
Và
rồi cụ Hoàng Hạc chỉ cho tôi về việc quyết đoán về một cuộc đời không thể nhất
thiết là sang hèn giầu nghèo theo các cung Mạng Thân Tài bạch,…mà phải coi đủ
12 cung. Cung nào cũng có phần quan trọng của nó, cung nào cũng có phần ảnh
hưởng lớn của nó vào cuộc đời. Dù là Mạng Thân báo trước một cuộc đời hành khất
nhưng được một cung tốt, chưa chắc gì dã phải sống hành khất.
Tôi
mới nói:
-
Phải rồi. Như sách vốn nói, xem số đàn bà quan trọng bậc nhất là cung phu. Bởi
vì đàn bà thì vốn nhờ chồng, cung phu mà tốt là tốt.
-
Nhưng ngược, đàn ông cung Thê mà tốt thì cũng tốt lắm nghe.
-
Ủa, như vậy sao, thưa Cụ?
-
Thì tại vợ chồng cuộc đời ra sao, là phải hai số hiệp lại. Thiếu gì người nhờ
vợ mà sung sướng.
-
Cũng như muốn biết số con bao nhiêu, phải coi số của cả hai vợ chồng mà đoán.
Người có nhiều con, người có ít con, đem cộng lại mà chia đôi.
Cụ
giải thích thêm:
-
Các cung khác cũng vậy. Như số người chồng thật giầu và số người vợ thật nghèo,
hoặc ngược lại, thì cũng cộng lại với nhau mà chia đôi ra để được biết về tài
lộc của hai vợ chồng ra sao.
(Theo Trần Việt Sơn)
...........................................................................................................................
Xem thêm:
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét