(Ảnh: Hữu Liến) |
Quê xa
Câu thơ rớt trên dọc đường xa xứ
Lao nhọc mưu sinh, cay đắng, quê người
Trong quán nhậu, ngồi đong chiều, tư lự
Nhìn hoàng hôn chìm xuống biển đỏ tươi
“Biển ở đâu cũng có chung vị mặn” (*)
Sao cứ lăn tăn, cọ quẹt lẫn nhau
Cứ luẩn quẩn, bao nổi niềm cay đắng
Không chút hồn nhiên, thuần phác sắc màu
Đời bừa bộn, nghe buồn hiu cơm áo
Nhịp thời gian trôi, trắng cả bến sông
Cơn gió mới, thổi tan điều hư ảo
Xốc nổi, rối bời, xao động mênh mông ...
Chiều òa vỡ,
trong gió trời trở bấc
Cho nổi hoài hương canh cánh bên lòng
Mùa nắng chín, sóng sánh vàng ươm mật
Quặn thắt mùi rơm, lộng gió đốt đồng ...
Biết nơi ấy, em có còn phơi lúa
Bên đường làng, váng vất gió heo may
Trời nắng hạn, đong vụ mùa trầy trụa
Nỗi khổ nông dân, tao tác phơi bày
Anh về thôi, thủy thủ già xa biển
Tìm về nơi rơi tuổi trẻ của mình
Còn đó điều gì, nhạt nhòa ẩn hiện
Theo bến đời trôi, đằng đẵng dấu tình...
_________
(*) Lời Đức Phật
Mời thư giãn với ca cổ SÂN GA CHỈ CÓ MỘT NGƯỜI
của soạn giả Ciễ Châu, qua giọng ca Hồ Minh Đương:
*
LÊ THANH HÙNG
Địa chỉ: Ủy Ban Mặt Trận Tổ Quốc
huyện Bắc Bình, tỉnh Bình Thuận
Email: thanhhungmtbb@yahoo.com.vn
Điện thoại: 091.900.46.25
.
....................................................................................................
- Cập nhật theo nguyên bản tác giả
gửi qua email ngày 31.03.2019.
- Bài viết không thể hiện quan điểm
của trang Đặng Xuân Xuyến.
- Vui lòng ghi rõ
nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng lại.
.
0 comments:
Đăng nhận xét