(Nhà văn Trần Hoài Dương ; Nguồn ảnh: internet) |
Nhớ anh quặn thắt nhớ mình
Tuổi thơ mô côi cha mẹ
Tôi đã 65 tuổi trời mà hồn như còn bé
Rưng rưng ngấn lệ trong lại hồn mình
Sung sướng nhẹ lòng thấy mình khóc được
Nhớ nhà văn Trần Hoài Dương
Đã gặp anh đâu mà nhớ anh
Tôi chỉ gặp anh trong lòng bạn bè và những trang văn anh
viết cho trẻ thơ
Nhớ anh quặn thắt nhớ mình
Tuổi thơ mô côi cha mẹ
Tôi đã 65 tuổi trời mà hồn như còn bé
Rưng rưng ngấn lệ trong lại hồn mình
Sung sướng nhẹ lòng thấy mình khóc được
Nhớ anh như nhớ về cái đẹp
Nhớ lương tri trong sáng con người
Ôi chưa gặp anh một lần mà da diết nhớ
Như trẻ thơ nhớ mẹ khát sữa tình yêu
Anh ơi! Chúng ta là gì của trời
Trời có là gì với chúng ta
Sao chúng ta mồ côi trong cả đất trời
Hồn tuổi thơ cứ trẻ mãi không già
*.
Hà Nội, 16.03.2016
NGUYỄN THANH LÂM
Địa chỉ: Số 4, ngõ 179 Minh Khai
quận Hai Bà Trưng, tp Hà Nội
Email: thanhlam.tho@gmail.com
Điện thoại: 0984787426
.............................................................................................................................
- Cập nhật theo nguyên bản tác giả gửi qua email ngày 16.12.2017.
- Bài viết không thể hiện quan điểm của trang blog Đặng Xuân Xuyến.
- Vui lòng ghi rõ nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng
lại.
. .
0 comments:
Đăng nhận xét