NHÌN
TƯỚNG MẠO
BIẾT
ĐƯƠC MỆNH VẬN
Xin
giới thiệu một số câu chuyện trong tín ngưỡng dân gian để bạn đọc tham khảo,
tra cứu thêm về câu “Tướng tùy Tâm sinh - Tường tùy Tâm diệt” của cổ nhân.
Chuyên Bùi Độ
Bấy
giờ là thời triều đại nhà Đường, Bùi Độ thuở nhỏ sống cảnh nghèo khổ cơ cực.
Một hôm, trên đường gặp một vị tướng số. Vị này nhìn tướng mạo Bùi Độ, thấy ánh
mắt láo liên, đường gân chạy vào chỗ miệng; ấy là tướng ăn xin đầu phố, đói khổ
mà chết; bèn khuyên Bùi Độ nên nỗ lực tu dưỡng, hành thiện tích đức .
Mấy
ngày sau, Bùi Độ nhặt được trên núi Hương Sơn một chiếc đai ngọc của nữ nhân và
tìm trả cho người ta, nhờ thế mà cứu được tính mệnh cha mẹ cô gái ấy. Hôm sau
ông gặp lại vị tướng số hôm nọ.
Vị này
trông thấy Bùi Độ có ánh mắt trong sáng, thần thái đã khác hẳn, liền nói sau
này Bùi Độ sẽ làm quan đại thần trong triều. Vị tướng số bèn khuyến khích Bùi
Độ hành Thiện: “Tấm thân bảy thước chẳng bằng khuôn mặt bảy tấc; khuôn mặt
bảy tấc chẳng bằng cái mũi ba tấc; cái mũi ba tấc chẳng bằng một khối tâm”.
Quả
nhiên Bùi Độ sau làm trọng thần của bốn đời vua Đường Hiến Tông, Đường Mục
Tông, Đường Kính Tông, và Đường Văn Tông, là danh tướng toàn tài, đương thời đã
thành danh “huân cao trung nguyên, vang danh biên ngoại”. Trong sử sách
nhìn nhận ông là “đức độ thuỷ chung suốt bốn đời vua”, uy danh đức độ của ông
sánh với Quách Phần Dương. Bùi Độ có năm người con, đều có danh tiếng rạng rỡ,
bản lĩnh hơn người.
Chuyện Bùi Chương
Bùi
Chương là người Giang Đông tỉnh Sơn Tây. Cha mẹ của Bùi Chương có quan hệ rất thân
với thần tăng Đàm Chiếu Pháp Sư. Pháp Sư giỏi về thuật tướng số, ông coi tướng
Bùi Chương, thấy thiên đình bạo mãn, địa các phương viên (đỉnh trán và cằm đầy
đặn phúc hậu), là tướng tương lai làm nên sự nghiệp danh giá, nhất định thành
tựu.
Khi
hai mươi tuổi, Bùi Chương cưới Lý Thị làm vợ. Một năm sau đó anh đến Thái
Nguyên làm quan, vợ con phải để lại ở nhà. Mấy năm sau Bùi Chương trở về gặp
Đàm Chiếu Pháp Sư, thì Pháp Sư rất ngạc nhiên thấy tướng mạo của anh đổi khác
hẳn: Thiên đình lép kẹp, cằm nhọn, lòng bàn tay có hắc khí xoay chuyển.
Pháp
Sư bèn bảo rằng anh ta e rằng sẽ gặp hoạ, phải cẩn thận; rồi gạn hỏi xem anh có
làm gì thất đức không. Bùi Chương suy xét rồi kể rằng mấy năm ở Thái Nguyên chỉ
phạm mỗi việc thông dâm với dân nữ là trái với luân lý mà thôi, chứ không làm
gì bất lương cả.
Đàm
Chiếu Pháp Sư thở dài thườn thượt nói: “Vốn dĩ cậu có tương lai tốt đẹp, sao
chẳng biết trân quý? Tư thông với vợ người ta, cậu đã huỷ hết phúc đức của mình
rồi. Thật quá là đáng tiếc!”
Dần
dần về sau Bùi Chương thật sự gặp đại hoạ. Một lần, khi đang tắm thì bị hành
thích, một đao trúng bụng, gan ruột phòi ra bỏ mạng.
Tướng mạo sẽ thay đổi theo tâm
niệm thiện ác của người đó
“Tướng
do tâm sinh” là quan niệm trong văn hóa Thần truyền, cả trong Phật giáo lẫn
Đạo giáo. “Tướng” là bề mặt, là biểu hiện bên ngoài; “tâm” là hoạt động bên
trong; “tướng” là hư cấu bất thực, ở trạng thái bị động, là phản ánh ra ngoài
của “tâm”; “tâm” thế nào thì “tướng” thế nấy; “tướng” là tuỳ theo “tâm” biến
hoá mà biến hoá theo, cũng gọi là “cảnh tuỳ tâm chuyển”, “tướng tuỳ tâm sinh”.
Cũng có thể coi “tâm” là nhân của “tướng”, “tướng” là quả của “tâm”.
Về mặt
khoa học, Trung y cổ đại, sinh lý học hiện đại và tâm lý học đã phân tích đạo
lý “tướng do tâm sinh” rất đơn giản. Tướng mạo của một người là sự kết hợp giữa
“hình” và “thần”.
Thần
thái quyết định bởi quá trình tu dưỡng. Từng ý từng niệm thể hiện trong sinh
hoạt thường ngày của mỗi người, qua năm tháng đều ngưng tụ trên gương mặt của
họ, gọi là “những gì bên trong sẽ hiện ra bên ngoài” (hữu chư nội tất hình chư
ngoại).
Tâm
niệm nảy sinh sẽ tác động đến thân thể, nếu tâm bình hòa yên tĩnh, lòng thanh
thản bao dung, quang minh chính đại, thì khí huyết hài hòa, ngũ tạng yên định,
thân thể sẽ khỏe mạnh, nét mặt nhờ đó bình ổn, thần sắc sáng sủa, khiến người
khác nhìn vào cũng cảm thấy dễ chịu, thoải mái, vì vậy mà việc giao tiếp thân
thiện, vui vẻ.
Tuân
Tử cho rằng: “Tướng hình không bằng tướng tâm, luận tâm không bằng luận đức”.Trong
cuốn sách tướng thuật ảnh hưởng nhất thời cổ đại “Thái thanh thần giám”
bàn về đức như sau: “Lấy đức làm đầu, biểu hiện trong hành động” (vi đức
chi tiên, vi hành chi biểu), “Đức có trước hình, hình có sau đức” (đức
tại hình tiên, hình cư đức hậu), “Bỏ ác theo thiện, trừ nạn tránh hung”
(khứ ứa tùng Thiện, tiêu tai tị hung).
Từ tướng biết tâm, từ tâm biết
mệnh
Khuôn
mặt đẹp cũng là một loại phúc báo. Dù là phúc báo gì đều có căn nguyên của nó,
giống như tài phú đến từ bố thí, tôn quý đến từ khiêm cung, khuôn mặt đẹp đến
từ dịu dàng lương thiện. Đến trung niên, tướng mạo đã đi vào ổn định, cũng là
thể hiện của tính cách một người.
Xinh
đẹp cũng là do phúc báo, Phúc báo nào cũng đều có căn nguyên của nó.
Tướng
mạo không phải sinh ra là cố định, mà nó là phản chiếu của quá trình tu tâm và
hành động lâu dài; cũng vì vậy, tướng mạo sẽ biểu lộ ra vận mệnh tương lai của
một người. Nửa đời trước là ảnh hưởng từ kiếp trước, nửa đời sau, chính là tự
mình. Vậy mới nói, sau khi đến trung niên, cần phải chịu trách nhiệm với hành
vi của chính mình.
Người
có thiện tâm, thường từ trong ra ngoài tản mát ra một loại hào quang, thần thái
toát lên vẻ an hòa, tự tại khiến người gặp gỡ thấy thoải mái ngay cả khi chưa
nói chuyện. Mà người ích kỷ, giảo hoạt, so đo, tất khó nhìn, thậm chí xấu xí;
cho dù may mắn có khuôn mặt đẹp đẽ, người ta thường nói khuôn mặt không có
duyên, càng tiếp xúc càng thấy khuôn mặt dẫu đẹp cũng không có cảm tình.
Làm
việc thiện hay ác đều hiển hiện trên tướng mạo
Xưa có
hai anh xem sinh đôi là Cao Hiếu Tiêu và Cao Hiếu Tích, cử chỉ lời nói và tài
trí thông minh đều giống nhau như chỉ là một người. Đạo sĩ Trần Hi Di sau khi
xem tướng mạo hai người, nói: “Hai người các ngươi có lông mày xanh và đôi
mắt đẹp đều là người có trong danh sách đỗ đạt. Huống hồ ánh mắt các ngươi bây
giờ màu sắc rực rỡ, tất sẽ đỗ đạt cao.” Đến kì thi Hương, hai anh em liền
cùng nhau vào Kinh Thành, sống nhờ tại nhà một người thân thích. Hàng xóm có
một quả phụ trẻ tuổi xinh đẹp. Cao Hiếu Tiêu một lòng dốc lòng cầu học tâm
không động. Cao Hiếu Tích không cầm lòng được, nên tư thông cùng thiếu phụ kia.
Sau đó bị người khác phát giác, quả phụ xấu hổ quá nhảy sông tự vẫn.
Kỳ thi
mùa thu kết thúc, Trần Hi Di nhìn hai người họ, kinh ngạc nói: “Tướng mạo
hai anh em các người thay đổi rất lớn. Lông mày Hiếu Tiêu màu tím, ánh mắt sáng
ngời, nhất định là đỗ cao. Mà lông mày Hiếu Tích có thay đổi, hai con ngươi
phù, sống mũi ngắn mà đen, thần sắc chán nản tiều tụy, khí lạnh mà tán, đây
nhất định là do làm tổn hại đạo đức mà khiến tướng mạo thay đổi. Cuộc thi này
chẳng những không đậu, ngược lại có dấu hiệu chết sớm”. Sau khi yết bảng,
Cao Hiếu Tích thi rớt, hậm hực mà chết. Cao Hiếu Tiêu trở thành quan lớn, thanh
danh hiển hách, con cháu đông đúc.
Trần
Hi Di bởi vậy cảm thán: “Nhìn ra tướng mạo một người là dễ dàng! Nhưng vận
mệnh một người lại không dễ mà đoán chuẩn xác được, bởi vì mệnh là trời định,
tướng do hành vi của con người tạo nên. Nếu có thể thuận theo Thiên ý, hòa hợp
sự việc với người, ắt đời đời hưng vượng. Đây gọi là phúc hoạ vô môn, duy nhân
tự triệu (phúc họa không có cửa, đều do người triệu mời)”.
Mời
nhấp chuột đọc thêm:
- Những cách thay
đổi vận mệnh đời ngườil
- Vài câu chuyện về
số phận đời ngườil
- Chuyện về câu
tướng tùy tâm sinhl
Mời nghe Đặng Xuân
Xuyến đọc bài thơ
CUỒNG YÊU, thơ của Đặng Xuân Xuyến:
*.
VŨ
QUẾ LÂM (tên thật: Nguyễn Quế Lâm)
Địa chỉ: Thôn Thanh Thủy, xã Đông Xuân,
huyện Sóc Sơn, tỉnh Hà Nội.
..............................................................................................................
- Cập nhật theo nguyên bản tác giả gửi qua email
ngày 12.06.2022.
- Bài viết không thể hiện quan điểm của trang Đặng
Xuân Xuyến.
- Ảnh dùng minh họa cho bài viết được sưu tầm từ
nguồn: internet.
- Vui lòng ghi rõ nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng lại.
0 comments:
Đăng nhận xét