AI MUA THƠ NGUYỆT LÃNG KHÔNG - Tác giả: Thái Quốc Mưu (Hoa Kỳ)

Leave a Comment
(Nhà thơ Nguyệt Lãng)
AI MUA THƠ
Nguyệt Lãng không? 
*
Theo như tôi được biết, trên đời này phàm ai cầm bút làm thơ hay viết văn đều mong có ngày những bài viết của mình được in thành sách. Nhưng có một người không giống thế, chẳng biết do không muốn in hay là chẳng có tiền in?
Bất ngờ, anh gởi đến tôi tập bản thảo mỏng (chừng vài mươi bài thơ);
(Tác giả Thái Quốc Mưu)
rao bán đứt bản quyền, chuyện lại càng hy hữu nếu hiện tôi không sống trên đất Mỹ, mà đang ở trong nước thì chắc tôi cũng đồng cảm mà bắt chước người xưa than câu văn chương hạ giới rẻ như bèo; rằng nhà văn An-Nam khổ như chó!
Nhưng mình cũng không thể thấy lê quên lựu mà không cảm thông với đồng nghiệp, anh em mình. Phải nói cho tường tận sở dĩ nhà văn mình khổ, văn chương mình rẻ không phải vì mình có kiểu làm khác người mà vì chính mình thường không trân trọng mình. (Ai cũng cho mình hay nên không them đọc của người khác), thành thử ngay trong nước người viết hầu như đông gấp nhiều lần người đọc, chỉ trừ những hiện tượng văn học (mà chắc gì không do lăng-xê, thổi phồng?!)
Đến đây chắc mọi người xót ruột hỏi sao tôi không nói ra tên nhà thơ “dở hơi” đó, thật ra anh này cũng không xa lạ với chúng ta. Anh ta là Nguyệt Lãng, tác giả bài thơ “Rau Đắng Đất” mà nhạc sĩ Bắc Sơn  phổ thành bài ca “Còn Thương Rau Đắng Mọc Sau Hè” và nhiều bài nữa mà các nhạc sĩ trong nước mượn đó chắp cánh cho ca khúc của mình.
Lần này anh rao bán bản quyền là những bài thơ chưa bị “xâm hại” dù có nhiều bài được viết khá lâu. Đa số anh viết về vùng quê sông nước với niềm hối hận xem mình là một “hột phù sa lạc loài”. Thật vậy, vì anh gốc vốn đồng bằng mà phải lên núi mưu sinh! Có lẽ cũng chính vì thế mà nỗi nhớ quê hương sông nước với những con đò, những phiên chợ nổi, những buổi chướng lên, lũ về hay những cơn khát ngọt làm cho anh ray rứt không nguôi…
Hãy nghe anh viết:
Tuổi thơ đi vớt bông bần,
Ước mơ tôi thả trắng ngần bến sông.
Ngày hai con nước lớn ròng
Lúc trơ bờ bãi lúc mông mênh tràn
… Hôm nay trở lại thăm quê
Đò ngang một chuyến đi về một tôi
Bâng khuâng ngồi vớt bông trôi
Vớt nhằm chiếc bóng mồ côi của mình
(Dòng sông tuổi thơ)
Hay:
Nửa đời đi lại bao phiên chợ
Chợ nổi qua rồi sóng chẳng qua
Khoác nước mà quai chèo vẫn tuột
Buồn tôi bẹo mãi có ai mua?
(Chợ nổi)
Đó là mối tình nông nổi giục anh đi chớ ở phương xa mỗi lần nhớ quê anh hãy còn ra rứt lắm:
Nơi con chuồn chuồn cắn tuổi thơ tôi
Để sông nhớ lục bình thổn thức
Mấy mươi năm vẫn còn rưng rức
Cuống rún đau giấc mộng giang hồ.
Nơi cơn nồm giành giật tháng ba
Những thân phận bọt bèo nằm khóc
Tô canh tập tàng thương con mắm sặt
Đuối hơi rồi ai vớt nổi ai đây???
(Quê nghèo)
Hoặc những khi nhớ Mẹ:
Nhà mình cách chợ làng xa
Mẹ tôi gánh cải vượt ba quãng đồng
Phải qua cả một con sông
Nhỏ nhoi giữ chốn mênh mông… là đò!
(Con đò tuổi thơ)
Rồi khi Mẹ mất:
Nếu như đếm được bao gàu sánh
Bìm bịp đừng kêu nước lớn ròng
Mấy chục năm qua đời Mẹ gánh
Không chừng đã cạn mấy lần sông!
(Vườn rau của Mẹ)
Những khi nhắc đến người đồng bằng anh vẫn một giọng thân thiết:
Người quê chơn chất hồn đưng lác
Mộc mạc như xôi bắp bánh tằm.
(Nhớ Tân Mỹ)
Thơ Nguyệt Lãng ít vui, nhiều buồn có lẽ do cuộc đời của anh vốn chịu nhiều bất hạnh, xa quê từ khi còn trai trẻ nên hình ảnh quê hương con đó, dòng sông, ruộng nước, cánh cò tiếng dế luôn thấm đẫm trong thơ anh. Hình ảnh quê hương và những người thân yêu như Ngoại, Mẹ, Chị luôn ẩn hiện trong tâm khảm. Nên, anh luôn trung thành với thể thơ truyền thống nhưng không gò bó theo kiểu bốn câu ba vần nên đọc nghe một âm điệu không nhàm chán. Duy đột nhiên có bài mang đậm mùi triết lý nhưng cũng không xa rời thực tế:
… Sư nói ác lai là ác giả,
Bước qua sông trong lúc cùng đường
Màu lau trắng nhuộm dòng dịch thủy
Đâu có cần con chốt mang gươm?!
(Xem sư cả chơi cờ)
Có nghĩa là anh không muốn một phút ngưng nghỉ nhớ về quê hương bản sở nhưng do sinh kế quấn bách nghề viết không đủ nuôi thân nên đôi khi anh cũng bật lên:
… Thơ bây giờ không mua nổi mớ rau,
Gạo mấy cân tháng không tháng có
Hùng khí tàn theo cám rã… Thơ bay!
(Thơ thời bão giá)
Khi còn sức khỏe, Nguyệt Lãng sống bằng nghề viết lách ăn nhuận bút, chỉ vài ba trăm ngàn (vài chục đô-la) một bài thơ. Bèo vậy, nên cuộc sống anh vô cùng khó khăn nay anh gởi mấy chục bài thơ này nhờ tôi rao bán. Hỏi bao nhiêu thì vừa? Khó nói phải không? Giá như ở đây (Mỹ) có người chịu bỏ tiền ra mua đứt tác quyền về sau thơ lên ngôi hoặc tác giả nó nổi tiếng (mà hiện tại anh cũng có tiếng rồi!) liệu xuất bản có lỗ không?
Trên quan điểm tình người, tính nhân bản, nhân văn thì tôi cho rằng chắc chắn không lỗ vì sẽ không có chuyện lỗ lời ở đây nếu bạn biết rằng đồng tiền bạn bỏ ra đang là cái phao cứu sinh cho một thi hữu đang lâm trọng bịnh.
*
USA ngày 27 tháng 6 năm 2012
THÁI QUỐC MƯU
Địa chỉ: 6395 GlenBrook Dr.
             Tucker, GA 30084, USA - Hoa Kỳ.
 Email: danviet1995@aol.com
                        .







…………………………………………………………………………
- © Tác giả giữ bản quyền.
- Cập nhật theo nguyên bản tác giả gửi qua email ngày 05.06.2017 
- Vui lòng ghi rõ nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng lại.

0 comments:

Đăng nhận xét