NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐẾN TỪ ĐÊM QUA - Chùm thơ Trần Hạ Vi (Canada)

Leave a Comment

 

Người đàn bà đến từ đêm qua


(Nhà thơ Trần Hạ Vi)

Nhà thơ Trần Hạ Vi tên thật là Nguyễn Yến Ngọc. Sinh ra và lớn lên tại An Giang, Việt Nam. Học Đại học, Cao học và Tiến sĩ ngành Tài chính ngân hàng ở Đại học Monash, Úc. Hiện đang định cư tại Antigonish, Nova Scotia, Canada, là giảng viên ngành tài chính trường Đại học StFX, Nova Scotia.

Bắt đầu sáng tác từ cuối năm 2015.

Chị đã có tác phẩm xuất bản trên các tạp chí văn chương trong và ngoài nước.

Tác phẩm đã xuất bản:

- Lật tung miền ký ức (Thơ, Nhà xuất bản Hội Nhà văn, 2017).

- Vi (Thơ, Nhà xuất bản Hội Nhà văn, 2020).

ĐÃ MỘT MÙA HOA


Uống tách trà bao dung
Nghe xa đến khôn cùng
Thẩm thấu đường gân máu
Lời tỏ tình bông lơn

Hôn đôi quầng mắt thâm
Những vệt nhàu thiếu ngủ
Anh mơ màng viễn vông
Vai cần manh áo ấm

Ngoài mặt đã chia tay
Trong lòng còn ở lại
Câu thơ đã chia tay
Người yêu sau sẽ tới

Thương thì thương dàng dịu
Cố mài mòn nỗi đau
Bây giờ đi hái cúc
Mùa hoa nào trong nhau

Cũng không còn dằn dỗi
Quên hơn thiệt phân bì
Anh bạt ngàn nông nổi
Đêm nồng nàn uyên mi

Thương thì thương thật khẽ
Như gió thoảng qua mành
Con sông dài biết mấy
Mây trái chiều gió xanh

Áo mềm giờ lơi chỉ
Em héo cụm hoa gầy
Tình làm chi mà khổ
Thơ càng ngày già hơn

Anh đi về đừng nhớ
Em sẽ chẳng oán hờn
Chưa bao giờ mình cạn
Chén súp nằm buồn tênh

Em không còn khóc nữa
Anh cất bớt u sầu
Nợ năm Thân đã trả
Tim lõm mùi vuông sâu

Thơ em không sáng tạo
Thơ anh cà chớn nhiều
Em giờ không so nữa
Anh yêu nhiều bao nhiêu

*.

06.02.2021

Trần Hạ Vi

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐẾN TỪ ĐÊM QUA

 

Em đã thành một người đàn bà khác
từ đêm qua
Những ngọn nến lấp lóe xanh tâm tưởng mời gọi
nửa vầng trăng thẹn úa ngậm bên thềm

 

Em đã biết yêu thương
những người đàn bà thương anh hơn thân thể
lẽ ra cơn ghen
cơn ghen
tsunami nhấn chìm ngọn núi hồ Ba Bể
núi lửa tung trời nham thạch giết giấc mơ

 

thế mà không
lại thương
thương tự cõi vô thường
thương một linh hồn lầm lạc
thương những linh hồn lầm lạc
bìa rừng con chim lên tiếng hát
rỉa phấn hoa trên một tứ giác
rầu rĩ ghen hờn đau khổ nhớ thương

 

thương nhan sắc phấn hường
giọt sương trên mái tóc
bông hoa quỳnh như ngọc
cội rừng già thâm u cất giữ trong lòng nhiều bí mật
mạch nước ngầm có phải đến từ thơ

 

thương tận cùng bơ vơ
dẫu bao người chia sẻ
đêm không cô lẻ
bốn người cùng nâng chén
cũng chỉ một mình

 

Đêm qua em thành một người đàn bà khác
soi lòng lặng thinh
đến chết
có còn thương

*

24.01.2021

Trần Hạ Vi

ĐÓNG CỬA THÁNG BA

 

Một ngày nào đó bình yên

Chúng ta sẽ ngồi bên nhau tách trà bốc khói

hàn huyên câu chuyện kể

 

Anh sẽ cất vào lòng nụ cười, gương mặt, mái tóc, mùi hương

cả vết sẹo thân thương anh khen là đẹp

 

Chúng ta vẫn sẽ là những gì thân thuộc nhất

nửa mảnh linh hồn lưu lạc truyền kiếp của em

vẫn thương, thương thật thương

 

Hôm qua em sập cửa

 

Phải có một kết thúc

Cho mai sau một khởi đầu...

*.

23.03.2021

Trần Hạ Vi

*.

TRẦN HẠ VI

Địa chỉ: Antigonish, Nova Scotia, Canada.

 Email: havidethuong17@gmail.com

 

 

.

 

 

.............................................................................................................

- Cập nhật theo nguyên bản tác giả gửi qua email ngày 03.04.2021.

- Bài viết không thể hiện quan điểm của trang Đặng Xuân Xuyến       

- Vui lòng ghi rõ nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng lại.

.    

0 comments:

Đăng nhận xét