HOÀNG HẢI VÂN - ‘KẺ ĐỐT ĐỀN’ TỆ HẠI - Tác giả: Trần Kỳ Khôi ; Trần Chí Cường giới thiệu

Leave a Comment

 

HOÀNG HẢI VÂN -

‘KẺ ĐỐT ĐỀN’ TỆ HẠI

*

Ngày 7-9-2022, khi trên các trang mạng xã hội ngập tràn lời chúc mừng nhà văn Nguyên Ngọc sinh nhật thượng thọ, thì trên Facebook cá nhân của mình, Hoàng Hải Vân, cựu Tổng Thư ký toà soạn báo Thanh Niên, làm điều ngược lại: Đăng một bài “đánh” cụ Nguyên Ngọc.

Mở đầu bài viết, Hoàng Hải Vân giở giọng miệt thị: “Nhân sinh nhựt lần thứ 90 của nhà văn Nguyên Ngọc, giới văn nghệ sĩ và trí thức dân chủ đã viết bài và đưa hình ảnh ca ngợi ông lên tận mây xanh, với tần suất dày đặc trên mạng xã hội…”

Nặng nề hơn, Hoàng Hải Vân còn tỏ vẻ hậm hực, đay nghiến, lên mặt dạy đời về sự kiện nhà văn Nguyên Ngọc tuyên bố rời bỏ đảng cộng sản hồi năm 2018: “Chủ động tạo thành một sự kiện để thu hút công chúng không phải là hành vi của bậc chính nhân quân tử, tôi nghĩ vậy, nhưng đó là quyền tự do cá nhân của ông”.

Hoàng Hải Vân luôn tự cho mình là người uyên bác triết học Đông Tây Kim Cổ, nói ra một chữ là “luận”, hai chữ cũng “luận”. Vậy sao ông ta không chịu hiểu nguyên nhân gì nhà văn Nguyên Ngọc rời bỏ đảng Cộng sản, hay ông ta hiểu nhưng giả dại?

Hoàng Hải Vân là ai?

Hoàng Hải Vân tên thật là Huỳnh Kim Sánh, sinh năm 1956, quê Đại Thắng, Đại Lộc, Quảng Nam, trong một gia đình thuần nông. Cha bỏ đi biệt xứ, người mẹ nghèo mù chữ, làm ruộng nuôi hai chị em Sánh. Vì lẽ đó, Sánh không được học hành bài bản như người ta. Trầy trật, chấp vá mãi đến sau năm 1975, Sánh mới kiếm được tấm bằng bổ túc văn hoá cấp ba.

Huỳnh Kim Sánh năng nổ công tác Đoàn, Hội, đi bộ đội rồi trở thành đảng viên đảng Cộng Sản Việt Nam từ năm 1980. Thời bao cấp, Sánh có chân trong Tỉnh Đoàn Quảng Nam – Đà Nẵng và vào Ban Thường vụ. Bản tính ngang ngược, luôn cho mình hơn người đã sớm loại bỏ Sánh ra khỏi guồng máy công chức.

Có chút tài nghệ viết báo tuyên truyền từ các tập san của Đoàn Thanh niên, Huỳnh Kim Sánh đầu quân cho báo Nông thôn Ngày nay, có trụ sở tại Hà Nội. Tại đây, Sánh sống như vợ chồng với tổng biên tập báo Mai Nhung, trong khi người vợ chính thức của Sánh là cô Hoa, giáo viên dạy Sử tại trường Phổ thông Trung học Hoàng Hoa Thám, đang vò võ một mình, ôm cô con gái vào lòng.

Năm 2001, Huỳnh Kim Sánh khi ấy đã nhảy sang báo Thanh Niên, cặp kè với Thu Uyên “VTV”, một nữ nhà báo là mẹ đơn thân. Được đồng hương là tổng biên tập Nguyễn Công Khế nâng đỡ, đưa về Sài Gòn để làm Phó Tổng Thư ký toà soạn, sau tạo được chỗ đứng với cái chức Tổng Thư ký tòa soạn Hoàng Hải Vân.

Năm 2008, Hoàng Hải Vân dựa vào thế lực của một nhân vật “vua biết mặt chúa biết tên” Nguyễn Công Khế để lên mặt với “quân triều đình”. Cái kết là cả hai đều bị “bứng” ra khỏi báo Thanh Niên. Cho dù Nguyễn Công Khế về công ty truyền thông, Hoàng Hải Vân vẫn còn lưu dung ở báo Thanh Niên một thời gian, nhưng xem như sự nghiệp của cả hai đã kết thúc.

Nhưng có lẽ, luyến tiếc một thời “to mồm” ở toà soạn, luyến tiếc cái lý tưởng cộng sản mà mình đã mọc rễ, mấy năm gần đây Huỳnh Kim Sánh “ăn theo nói leo” giới lãnh đạo đương quyền. Từ ngợi ca nền kinh tế XHCN, đến biện minh cho Trương Minh Tuấn. Từ cổ suý cho việc ngăn chặn Luật biểu tình, ủng hộ Luật đặc khu, đến công kích công cuộc đấu tranh cho một nền dân chủ, xã hội dân sự của giới trí thức, Hoàng Hải Vân đã lộ rõ bộ mặt thật của ông ta.

Năm 2018, trong cuộc biểu tình của dân chúng ở Phan Rí, hùa theo Thu Uyên “VTV” viết bài mạt sát, kết tội người biểu tình, Hoàng Hải Vân viết trên Facebook của anh ta: “Lần đầu tiên kể từ sau năm 1975, một vị trí chiến lược đã bị đám côn đồ khoác áo ‘dân chủ’, ‘yêu nước’ đốt phá và chiếm giữ. Nếu như cuộc bạo loạn diễn ra trên quy mô lớn, đây sẽ là nơi cắt đứt giao thông huyết mạch giữa Sài gòn và Nam bộ với phần còn lại của đất nước. Chọn vị trí chiến lược này với ‘khâu yếu nhất’ là sự kém cỏi của chính quyền địa phương, những người tổ chức biểu tình có ý đồ gì không? Phải chăng đây là cuộc ‘tập dượt’ cho những cuộc bạo động tiếp theo?”

Hoàng Hải Vân cũng là kẻ rêu rao, Trung Quốc không xâm phạm chủ quyền “thềm lục địa” Việt Nam trong thời gian qua. Ông ta khẳng định rằng, có tàu Trung Quốc đang thăm dò dầu khí trong thềm lục địa của Việt Nam, nhưng “không xâm phạm”. Hoàng Hải Vân lại dẫn luật Biển về Vùng Đặc quyền Kinh tế (Exclusive Economic Zone - EEZ) để biện hộ, cho rằng việc khai thác dầu khí của tàu Trung Quốc đã bị “ta giám sát” và sự giám sát ấy là “chuyện quân sự, báo chí cần gì phải biết”.

*

Quay trở lại câu chuyện Hoàng Hải Vân "đấu tố" nhà văn Nguyên Ngọc, anh ta đem quá khứ thời trai trẻ, khi đang là đảng viên phân đấu của nhà văn Nguyên Ngọc để kết tội ông trong Vụ án Nhân văn giai phẩm và yêu cầu ông “sám hối”.

Ngày 8-9-2022, Hoàng Hải Vân bị bạn đọc, những người yêu mến cụ Nguyên Ngọc và giới trí thức cả ba miền phản ứng gay gắt trước hành vi ngạo mạn, vô học và xúc xiếm của ông ta đối với lão thành cao niên và là một tên tuổi lớn trong văn đàn Việt Nam. Chẳng những không “sám hối”, mà ngược lại Hoàng Hải Vân còn viết tiếp một bài nữa thách đố trên Facebook.

Hoàng Hải Vân gom tất cả những người yêu mến, ủng hộ, kính trọng cụ Nguyên Ngọc (trong đó có Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc và Uỷ viên Bộ Chính trị Nguyễn Văn Nên) vào cái gọi là “fans Nguyên Ngọc”. Chưa hết, Hoàng Hải Vân xếp những người bênh vực cụ Nguyên Ngọc là “dân chủ cuội” và chụp mũ họ "dưới ngọn cờ Nguyên Ngọc"…

Nhà văn Nguyên Ngọc thì ai cũng đã rõ. Ông là đại tá quân đội, có 62 tuổi đảng, từng kinh qua nhiều chức vụ quan trọng trong chế độ cộng sản. Tuy nhiên, từ lâu ông đã nhận ra “bộ mặt thật” của nhà nước cộng sản và đã “tự chuyển hoá” từ những năm bắt đầu đổi mới. Trong tuyên ngôn từ bỏ đảng của mình, cụ viết:

"Tôi vào Đảng Lao động Việt Nam (nay là Đảng Cộng sản Việt Nam) từ năm 1956, đến nay đã 62 năm. Thế hệ chúng tôi tự nguyện gia nhập Đảng vì yêu nước, hăng hái tham gia sự nghiệp giải phóng dân tộc. Tôi đã có mặt suốt cả hai cuộc kháng chiến, đều ở chiến trường miền Nam.

Từ nhiều năm qua, tôi nhận thấy Đảng ngày càng xa rời lý tưởng ban đầu của mình, ‘tự diễn biến’ thành một tổ chức chuyên quyền, phản dân hại nước. Tôi không thể còn đứng trong một tổ chức như vậy.

Tôi vẫn tin ở tương lai của đất nước, nhất là ở lớp trẻ, vì không có lực lượng vô luân nào có thể ngăn trở dân tộc này quyết định vận mệnh của mình".

Trước cụ Nguyên Ngọc, bà Dương Quỳnh Hoa, đảng viên cộng sản, bộ trưởng Bộ Y Tế của Chính phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam, khi tuyên bố từ bỏ đảng cộng sản cũng đã chua chát: “Trong chiến tranh, chúng tôi sống gần nhân dân, sống trong lòng nhân dân. Ngày nay, khi quyền lực nằm an toàn trong tay rồi, Đảng đã xem nhân dân như là một kẻ thù tiềm ẩn”.

*

Đến đây, chân tướng Hoàng Hải Vân – Huỳnh Kim Sánh đã được phơi bày. Huỳnh Kim Sánh sau khi bị Thu Uyên “VTV” bỏ rơi và mặc dù trở thành “lão nông” lưu lạc ở Tánh Linh, Bình Thuận, hiện đang sống với người đàn bà thứ tư, nhưng bản chất “cuồng Cộng” của một đảng viên đang phấn đấu để nhận “Huy hiệu 45 năm tuổi đảng”, đã biến Sánh thành một kẻ cố chấp, hèn hạ và tâm địa xấu xa. Tự kéo “tấm mặt nạ” đeo suốt mấy mươi năm nay xuống, để lộ nguyên hình là một dư luận viên (DLV) cấp cao, là cách để Sánh ghi điểm với chế độ.

Tuyên giáo trung ương “đặt bài” cho Huỳnh Kim Sánh viết để “hạ bệ” thần tượng Nguyên Ngọc trong lòng dân chúng, nhưng họ đã nhầm. Một kẻ “lừa thầy, phản bạn”, lộng ngôn, cái tôi quá lớn và động cơ thấp hèn như Huỳnh Kim Sánh - Hoàng Hải Vân thì chỉ là “kẻ đốt đền” không hơn không kém, chỉ xứng cho người đời nguyền rủa mà thôi.

 

Mời nhấp chuột đọc thêm:

- Chuyện làng văn0

- Kho sách0

- Các bài bình thơ0

- Các bài bình văn0

Mời nhấp chuột đọc thêm:

- Nhà văn Nguyên Ngọc không có ý định sám hốil

- Các bài viết của (về) tác giả Nguyên Ngọc0

 

Mời nghe Khề Khà Truyện đọc truyện ngắn

"CÔ" SƯỚNG CƯỚI VỢ của Đặng Xuân Xuyến:

Trần Chí Cường giới thiệu - Nguồn: tiengdannew

Ảnh minh họa sưu tầm từ nguồn: internet

Bài viết là quan điểm riêng của các tác giả.

0 comments:

Đăng nhận xét