AI CÒN NHỚ NHỮNG GÃ ĐÀN ÔNG NGÀY ẤY? - Tác giả: Lê Hồng Lâm (Nghệ An)

1 comment

 

AI CÒN NHỚ

NHỮNG GÃ ĐÀN ÔNG NGÀY ẤY?

*

(Tác giả Lê Hồng Lâm)

Nhân một tối rảnh rang ngồi xem lại An Officer and a Gentleman trên Netflix, bèn nhớ lại hai bộ phim từng là hit bự của thập niên 80, bệ phóng đẩy hai gương mặt mới là Richard Gere & Tom Cruise trở thành siêu sao từ dạo đó.

Hai phim giống nhau đến lạ từ đề tài đến cấu trúc, kể chuyện. Cả hai đều kể về hai gã đàn ông trẻ, ngựa non háu đá đang được đào tạo để trở thành những viên sĩ quan của quân đội Hoa Kỳ. Một sắp trở thành sĩ quan không quân (Richard Gere), một sắp trở thành phi công chiến đấu (Tom Cruise).

Nhưng con đường để trở thành một sĩ quan của quân đội Hoa Kỳ đâu có đơn giản đến thế. Bọn họ phải trải qua những đợt huấn luyện khốc liệt, bị khủng bố cả thể chất lẫn tinh thần, bị lăng mạ, hạ nhục, trải qua những đợt tập sự nguy hiểm như thật, biến thành những cỗ máy giết người tinh nhuệ.

Bởi, khi bọn họ trở thành những sĩ quan thực sự và tham gia chiến đấu, họ sẽ phải đối mặt với những kẻ địch nguy hiểm, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc. Hãy trở thành những kẻ “born to kill” (sinh ra để giết) thay vì “born to die” (sinh ra để chết).

Nhưng nếu chỉ có thế thì hai bộ phim này há chẳng trở thành một phiên bản lỗi của Full Metal Jacket, bộ phim kinh điển về đề tài chiến tranh Việt Nam của đạo diễn bậc thầy Stanley Kubrick sao?

Điều làm nên sự khác biệt và tạo thành cú hit lớn của hai phim này hồi thập niên 80 chính là cái chất lãng mạn tình si của nó.

Hãy nhìn hai gã đàn ông đẹp như tạc tượng Richard Gere và Tom Cruise thời mới trên dưới 30 mà xem. Cái vẻ giai lơ đĩ tình của bọn họ há chẳng quá phí phạm cho một phim xôi thịt kiểu anh Ác nôn hay anh Van Dame sao? Thế nên hai ông đạo diễn Taylor Hackford và Tony Scott, ngoài chuyện biến hai anh sao thần tượng mới nhú này trở thành những tay sĩ quan quân đội Hoa Kỳ dũng mãnh, kiên cường thì còn phải nhào nặn để biến họ trở thành những quý ông thực sự.

Trở thành sĩ quan khó đấy nhưng chấp hành kỷ luật quân đội hà khắc rồi cũng có ngày thành công. Nhưng trở thành một quý ông thì luyện tập hay kỷ luật chưa làm nên chuyện nha. Anh ta phải có phẩm chất của một người đàn ông trọng nghĩa khí, lãng mạn và hành xử như một bậc chính nhân quân tử, nhất là với người phụ nữ mà anh ta yêu.

Và sở dĩ hai bộ phim này khiến khán giả thời đó lên cơn cuồng là vì hình ảnh của những gã đàn ông măng tơ sở hữu hai trong một đó: một sĩ quan và một quý ông.

Há chẳng phải là một màn PR và marketing không công, một thứ “quyền lực mềm” để quảng bá hình ảnh của quân đội Hoa Kỳ sao: bọn họ vừa là một cỗ máy giết người tinh nhuệ khi tham gia chiến trận và tiêu diệt quân thù, nhưng đồng thời cũng là một cỗ máy tình dục trên giường với thân hình như tượng Rodin, sẵn sàng đưa những ả gà mái tơ lên tột đỉnh của cơn cực khoái.

Hãy xem đoạn kết của An Officer and a Gentleman là đủ hiểu hiệu ứng của thứ quyền lực mềm mà bọn Hollywood đã dựng lên hồi đầu thập niên 80. Richard Gere trong vai gã sĩ quan trẻ Zack Mayo, trong bộ cánh hải quân màu trắng chuẩn từng li ôm sát thân hình của gã diễn viên từng nổi lên nhờ vai điếm đực Mỹ (American Gigolo), lừng lững bước vào nhà máy in địa phương, tiến gần sát cô tình nhân (Debra Winger), đặt lên gáy cô ta một nụ hôn, xoay ngược người cô lại, hôn ngấu nghiến như nhai sống bộ nhá, rồi bế thốc cô ta lên, quay ngược trở ra, vừa đi vừa hôn tiếp trong tiếng vỗ tay vang dội vì xúc động và ghen tị của đám đàn bà còn lại.

Và rồi ca khúc Up Where We Belong cất lên, ngọt ngào không chịu nổi.

Who knows what tomorrow brings

In the world where few hearts survive

All I know is the way I feel

If it's real, I'll keep it alive

The road is long

And there are mountains in our way

But we climb a step everyday

Love lift us up where we belong

Where the eagles cry on a mountain high

Love lift us up where we belong

Far from the worlds we know

Up where the clear winds blow

Some hang on to used to be

They live their lifes looking behind

When all we have is here and now

All our lives out there to find

(...)

Thế đấy thế đấy. Bảo sao tôi không hoài cổ những bộ phim tình xa xưa ấy...

*.

LÊ HỒNG LÂM

Địa chỉ: Quận Bình Thạnh,

thành phố Hồ Chí Minh.

 

 

 

 

 

 

  ........................................................................................

- Cập nhật từ email: phamchienthang1980@yahoo.com.vn ngày 05.04.2021.

- Bài viết không thể hiện quan điểm của trang Đặng Xuân Xuyến.

- Vui lòng ghi rõ nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng lại..      

1 nhận xét:

  1. LỜI BỘC BẠCH CỦA NGHỆ SĨ THÀNH LỘC VỚI NHỮNG NGƯỜI MẾN MỘ

    "Hồi còn làm Ban Giám Khảo của VN’s Got Talent đến mùa thứ 2 thì có một bạn hâm mộ tại Hà Nội đã lấy chân dung tôi, Huy Tuấn, Thuý Hạnh và MC Thanh Bạch ghép vào hình ảnh nhóm thầy trò đường tăng Tam Tạng đi thỉnh kinh trong Tây Du Ký để bày tỏ lòng ngưỡng mộ. Tôi có nói với bạn ấy (qua facebook thôi) rằng tôi cảm kích lòng ngưỡng mộ của bạn ấy dành cho chương trình và riêng BGK&MC, nhưng xin đừng ghép tôi vào cái nhóm văn hoá Trung Quốc vì tôi không muốn trông thấy hình ảnh chính mình lại khoác bộ trang phục của họ để cổ suý cho một nền văn hoá của một quốc gia đang xâm lấn lãnh thổ và làm hại người dân nước tôi mỗi ngày trên biển đảo!
    Bạn ấy bảo tôi cực đoan, chính trị là chính trị mà nghệ thuật là nghệ thuật! Tôi nói trước đây tôi cũng đã từng nghĩ như vậy nhưng bây giờ thì không vì chính Trung Quốc cũng đã không nghĩ như vậy, họ là những kẻ xảo ngôn nên ta không cần phải tôn trọng và hãy lấy hình ảnh tôi ra khỏi bức ảnh ấy, người bạn này đã tỏ ra thất vọng và miệt thị tôi khá nặng! Lúc đó tôi có nghĩ chắc bạn này là một dư luận viên.
    Trong đợt kỷ niệm cho sự kiện của một hội chuyên ngành về sân khấu, người ta muốn dựng lại một số vở kịch lừng danh của nhà hát sân khấu nhỏ 5B mà một thời tôi đã gắn bó tài nghệ mình nơi đó, chỉ là một đợt hoạt động mang tính sự kiện thôi nhưng trong đó có vở Lôi Vũ (tác giả Tào Ngu - Trung Quốc) mà tôi đã thành công nhiều với vai Chu Xung. Tôi từ chối tham gia cũng vì lý do trên, không thể khác!
    Không thể viện lý do nghệ thuật khác với chính trị để chính mình tự làm tổn thương lòng tự trọng dân tộc của mình. Khi hai quốc gia còn là bạn bè tôn trọng chủ quyền của nhau thì nghệ thuật còn làm thăng hoa nhau được, chứ ai lại có thể đi tôn vinh văn hoá của một quốc gia nó bắn giết dân ta, xâm phạm chủ quyền lãnh thổ của ta từng ngày từng giờ được? Tôi đã nói rõ quan điểm của mình như vậy với ban tổ chức và không hiểu sao sau đó đợt sự kiện đó cũng ngưng lại luôn, chắc vì không có kinh phí chứ không phải là từ tôi, tôi chỉ là hạt cát trong cái sa mạc showbiz Việt nhu nhược nầy!
    Cũng như có lần tôi từ chối làm đại sứ hình ảnh cho một sản phẩm của Trung Quốc (họ đài thọ tôi du lịch miễn phí bên đó) thì cũng có vài người bảo tôi dại đã để vuột khỏi tay 1 cây cờ!!!
    Rồi bây giờ là một danh sách dài ngoằng các tài tử minh tinh điện ảnh và nghệ sĩ của Trung Hoa lục địa mà “thần dân” xứ Việt chết mê chết mệt đã lên tiếng ủng hộ cái gọi là “đường lưỡi bò” láo xược trên biển Đông của chính quyền Trung Quốc, họ phản đối phán quyết của toà án quốc tế, bất chấp luật pháp và đi ngược lại với lương tri thế giới. Những cái tên như Phạm Băng Băng, Triệu Vy, Huỳnh Hiểu Minh, Lục Tiểu Linh Đồng… vốn đã xem chúng ta là thần dân của họ, tài nguyên nước ta là tài sản của quốc gia họ từ bao đời nay rồi! Vậy có đúng là nghệ thuật kinh tế đi trước để lót đường cho chính trị và xâm lược đi sau không?
    Các văn nghệ sĩ, các fans hâm mộ những soái ca, tỉ tỉ, những thứ ngôn tình hay nam thần ngọc nữ gì đó…..hãy tỉnh táo và sáng suốt mà lo bảo vệ những giá trị văn hoá Việt còn sót lại trong mong manh và chỉ có chúng ta mới là những người phải thể hiện lòng tự tôn dân tộc mình. Tôi không kêu gọi kỳ thị mà tôi kêu gọi sự thức tỉnh!"

    Thành Lộc

    Trả lờiXóa