VÀI LỜI CUỐI
VỀ
CHẾ LAN VIÊN
Chế Lan Viên
là một nhà thơ mà người yêu kẻ ghét ngang nhau. Những người căm ghét Chế coi
ông là hung thần chuyên đánh anh em để lập công dâng đảng. Phe thù Chế Lan Viên
chính là phe đổi mới theo ông Nguyễn Văn Linh cởi trói cho văn nghệ và trí
thức. (Ông Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh đã công khai thừa nhận đảng trói văn
nghệ sĩ và trí thức khá lâu rồi, nay ta làm cách mạng cởi trói).
Sau khi đảng
thấy cởi trói cho các nhà văn là hớ, là lợi bất cập hại, liền trói đám cầm bút
lại cho dễ quản lý. Chế Lan Viên đã thực hiện lệnh của đảng mà gây chiến với
Nguyên Ngọc và Hoàng Ngọc Hiến bằng đao pháp tưng bừng khói lửa trên báo Văn
Nghệ. Tất nhiên, kẻ chiến thắng là người của đảng. Mối thù của phe đổi mới với
Chế Lan Viên rất lớn, đến nỗi vì con người Chế mà họ toan phủ nhận tài thơ của
ông. Chỉ sau khi Chế Lan Viên mất, ba tập thơ di cảo khổng lồ của ông được nhà
văn Vũ Thị Thường (là vợ) công bố, trưng ra một Chế Lan Viên khác, một Chế Lan
Viên phản Chế Lan Viên, một Chế Lan Viên dùng thơ để phản biện chính trị, để
nói toẹt ra rằng ông đã bị lừa (bài “Bánh Vẽ”), ông đã có tội với nhân dân (bài
“Trừ đi”- các ông Cộng vào thì Chế ta Trừ đi), ông đã đi nhầm đường…
Sự nhận thức
lại rất quyết liệt này của Chế Lan Viên mà ông gọi là “Lộn trái”, là đảo chiều,
là phản nhận thức, phản siêu hình, phản đề, rất đúng với nguyên lý của phép
biện chứng Mác-xít, tôn trọng và đề cao yếu tố đối lập, yếu tố phản đề, phản
biện trong nhận thức luận: “Mọi sự vật
đều được cấu thành bởi các mặt đối lập thống nhất”. Không có sự tham gia
của đối lập trong nhận thức, trong mọi hoạt động xã hội, được coi như là phản
Mác-xít! Sau khi ba tập di cảo thơ ra đời, hầu như phe đổi mới đã nhận thức lại
về Chế Lan Viên; rằng hóa ra Chế mới là tổ sư đổi mới; rằng Chế chỉ giả vờ yêu
đảng để yên thân mà viết di cảo thơ, lật lại con đường ông đã bị đi chứ không
phải được đi…
Trong đời
mình, Chế Lan Viên đã đánh nhiều người nhưng đã cứu nhiều người. Cuối năm 1974,
trong rừng miền Đông Nam Bộ, nhà thơ Thanh Thảo có in bài thơ “Người lính nói về thế hệ mình” trong báo
Văn Nghệ Giải Phóng do nhà văn Anh Đức làm tổng biên tập. Sau khi báo ra, ông
Trần Bạch Đằng đọc bài thơ này của Thanh Thảo, liền nổi trận lôi đình, quy kết
bài thơ phản động, nối giáo cho giặc. Thanh Thảo nguy to, có thể bị bỏ tù ngay
trong rừng vì một ông “Tố Hữu con” là anh Tư Ánh (Trần Bạch Đằng) phán như thế.
May quá, giữa Hà Nội, Chế Lan Viên đọc bài thơ này của Thanh Thảo và thấy bài
thơ rất tốt, sao lại “giết nó”? Chế bèn tìm được chùm thơ khá hay của Thanh
Thảo gồm ngót chục bài, liền in tất tần tật trên tạp chí “Tác Phẩm mới” cứu
Thanh Thảo thoát án tù trong rừng Nam Bộ.
Năm 1982,
trong trại viết văn ở Vũng Tàu do Hội nhà văn VN tổ chức, chúng tôi (Trần Mạnh
Hảo) có viết bài thơ: “Cho một nhà văn
nằm xuống” nhân việc nhà văn Nguyên Hồng mất. Ngay lập tức bài thơ lọt tới
tay ông Hà Xuân Trường và ông Hoàng Tùng (ông Hà Xuân Trường là ủy viên trung
ương đảng, trưởng ban văn hóa văn nghệ trung ương, ông Hoàng Tùng là ủy viên
trung ương đảng, trong ban bí thư trung ương đảng) tuyên bố phải bỏ tù tên phản
động số một Trần Mạnh Hảo ngay trong cuộc họp giao ban và đưa tin lên báo; rằng
ngày xưa đảng trao súng cho tên Hảo đi đánh Mỹ, nay hắn dám dùng súng của đảng
bắn vào đảng. Trần Mạnh Hảo tôi biết chắc chắn mình sẽ ở tù.
Chế Lan Viên
là người đầu tiên cứu chúng tôi bằng cách gọi điện đi khắp nơi cho các ông to.
Ông còn viết thư tay cho ông Lê Đức Thọ, Trường Chinh, Tố Hữu (đưa thư cho
chúng tôi đi gửi bưu điện) nói đừng bắt thằng Trần Mạnh Hảo, sẽ rất không tốt
về chính trị, rằng đảng sẽ bị mang tiếng xấu là đàn áp quá mức nhà văn chỉ vì
một bài thơ bất mãn ấm ớ…Ông viết cả thư cho Hoàng Phủ Ngọc Tường nhờ gọi đi
các nơi cứu thằng Trần Mạnh Hảo. Trong thư viết cho Hoàng Phủ Ngọc Tường, ông
dùng hai câu thơ của Đỗ Phủ thương Lý Bạch, khi Lý Bạch bị vua bắt đeo gông,
đầy đi Qúy Châu để nói về Trần Mạnh Hảo đang lâm nguy: “Thế nhân giai dục sát/ Ngô ý độc liên tài” (mọi người đều muốn
giết/ Riêng lòng ta thương tài). Chúng tôi còn giữ lá thư của anh Hoàng Phủ Ngọc
Tường nói rất kỹ về việc này. (Việc chúng tôi thoát án tù năm 1982 còn do được
nhiều “quý nhơn phù trợ” ví như nhà thơ Lưu Trọng Lư, nhà báo Thép Mới, ông Võ
Văn Kiệt và ông Võ Trần Chí “hai ông Nam Kỳ này là Ủy viên Bộ Chính trị từng là
Bí thư thành ủy thành phố Hồ Chí Minh”…)…Vâng, Chế Lan Viên đích thị quê CHOA
là người Quảng Trị, nơi “Những đồi tranh
ăn độc gió Lào”.
*.
TRẦN MẠNH
HẢO
Địa chỉ: Số nhà 220/22 phố Hồ Văn Huê,
quận Phú
Nhuận, thành phố Sài Gòn
Email: hungdimy@yahoo.com
.............................................................................................................
- Cập nhật từ email: huongmai8081@yahoo.com, ngày 27.03.2021.
- Bài viết không thể hiện quan điểm của trang Đặng Xuân Xuyến.
- Vui lòng ghi rõ nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích
đăng lại.
.
0 comments:
Đăng nhận xét