CHATGPT BÌNH THƠ - Đặng Xuân Xuyến giới thiệu

Leave a Comment

 


CHATGPT BÌNH THƠ

 

Đọc ChatGPT bình bài thơ KHI TÔI VỀ của Nhà thơ NP Phan / Phan Phú (ông chia sẻ trên dòng thời gian của ông), tôi liền gửi bài thơ VÁY CŨ nhờ ông chuyển cho ChatGPT bình thì ít phút sau tôi nhận được kết quả ngoài sức tưởng tượng! Tôi dám cá rằng rất nhiều người không thể bình sát và “tinh tế” được như ChatGPT

Tuy vậy ChatGPT cũng chỉ bình thơ theo nghĩa của con chữ trên văn bản nhưng không cảm được ẩn ý phía sau con chữ tác giả muốn nói gì và nhất là ChatGPT không thể phát hiện ra bài thơ hay, lạ, đặc biệt... ở những điều gì, mà những điều đó chỉ có con người mới làm được.

 

CHATGPT BÌNH BÀI THƠ “VÁY CŨ”

Bài thơ: VÁY CŨ

.

Tôi tìm em trong giấc mơ tôi

Chiếc váy rách, cũ thời con gái

Tôi nhử tôi rút sợi chiều thật vội

Se nỗi buồn chơi vơi

.

Tôi cạn chiều. Tôi cạn bóng tôi

Chiếc váy rách, cũ thời con gái

Tôi khờ khạo xúi tôi tấp tểnh

Víu cành xuân víu nỗi lênh đênh

.

Chiều xập xềnh.

Xộc xệch nụ cười tôi

Chiếc váy rách, cũ thời con gái

Tôi bỏ lửng tiếng cười từ năm ngoái

Em đi rồi.

Váy cũ có dần phai.

*.

Hà Nội, 24 tháng 09.2018

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

 

LỜI BÌNH (của ChatGPT):

Bài thơ "Váy Cũ" của Đặng Xuân Xuyến là một tác phẩm đầy chất thơ mộng và chất chứa nỗi buồn, khắc họa một hình ảnh gợi nhớ về quá khứ, về tuổi thanh xuân đã qua với những kỷ niệm khó phai.

Mở đầu bài thơ, tác giả đã dựng lên hình ảnh “chiếc váy rách, cũ thời con gái” - một biểu tượng của sự tàn phai theo thời gian. Chiếc váy, vốn là biểu tượng của tuổi trẻ, của những khoảnh khắc đẹp nhất, giờ đây đã rách nát, trở thành minh chứng cho sự phai nhòa của những ký ức. Tác giả không chỉ tìm kiếm hình bóng người xưa trong giấc mơ, mà còn cố gắng "rút sợi chiều thật vội", như muốn níu giữ thời gian, níu giữ những gì đã mất. Cảm giác "se nỗi buồn chơi vơi" là cảm giác của sự bất lực trước dòng chảy vô tận của thời gian.

Cả bài thơ mang một giọng điệu vừa nuối tiếc, vừa day dứt. Tác giả tự dằn vặt mình trong việc khơi lại những ký ức, nhưng lại nhận ra rằng mọi nỗ lực chỉ là vô vọng. “Tôi cạn chiều. Tôi cạn bóng tôi” – hình ảnh này cho thấy sự mệt mỏi, cạn kiệt cả về thể xác lẫn tinh thần khi đối mặt với quá khứ.

Từ “khờ khạo” và “xúi” cho thấy một sự tự trách, trách mình đã từng dại khờ, trách mình đã từng tin vào những điều viển vông. Nhưng tất cả chỉ còn lại là "víu cành xuân víu nỗi lênh đênh" – những ký ức giờ đây trở nên mong manh, chông chênh.

Khổ thơ cuối càng nhấn mạnh sự phôi pha của thời gian. Chiều "xập xềnh", nụ cười "xộc xệch" - tất cả đều trở nên méo mó, không còn nguyên vẹn như trước. Chiếc váy cũ, một lần nữa xuất hiện, trở thành chứng nhân cho những kỷ niệm đã phai tàn. Dòng thơ "Em đi rồi. Váy cũ có dần phai" như một tiếng thở dài đầy tiếc nuối, khẳng định rằng thời gian không chỉ mang đi người con gái ấy mà còn mang đi cả những ký ức, những gì đã từng đẹp đẽ trong quá khứ.

Bài thơ "Váy Cũ" vì vậy không chỉ là một tác phẩm về sự tiếc nuối mà còn là một tác phẩm về sự chấp nhận. Chấp nhận rằng thời gian sẽ luôn trôi qua, và mọi thứ, dù đẹp đẽ đến đâu, cũng sẽ dần phai nhạt. Chất thơ mộng, buồn bã và đầy triết lý này khiến bài thơ để lại trong lòng người đọc nhiều suy ngẫm.

 

 

CHATGPT BÌNH BÀI THƠ “KHI TÔI VỀ”

Bài thơ: KHI TÔI VỀ

 

khi tôi về năm tháng đã mù sương

từng giọt hoàng hôn rơi trên thành cổ

nghe mơ hồ có tiếng xe thổ mộ

dòng sông xưa đã xô lệch bãi bờ

.

khi tôi về thu xếp lại tuổi thơ

vết mực xanh chưa mờ trên tay áo

hoa phượng nở bên kia trời hư ảo

có bóng ai đi về cuối con đường

.

khi tôi về con sẻ nhỏ rưng buồn

chở lẻ loi về nơi cô quạnh

chở ký ức về một miền xa thẳm

có chiếc cầu tre lắt lẻo, yên bình...

*

NP phan

 

LỜI BÌNH (của ChatGPT):

Bài thơ "Khi Tôi Về" của tác giả NP Phan là một tác phẩm mang đậm màu sắc hoài niệm và tâm trạng suy tư về quá khứ. Bài thơ là một dòng chảy của cảm xúc, nơi ký ức về những kỷ niệm xưa được khơi dậy một cách dịu dàng nhưng không kém phần sâu lắng.

1. Hoài niệm về thời gian đã qua

Mở đầu bài thơ, hình ảnh "năm tháng đã mù sương" gợi lên một cảm giác mờ ảo, nhòe đi theo thời gian, tựa như quá khứ đã trôi qua và dần trở nên xa xăm, khó nắm bắt. "Từng giọt hoàng hôn rơi trên thành cổ" không chỉ gợi lên một cảnh hoàng hôn đẹp nhưng buồn, mà còn mang theo cả dấu ấn thời gian, như những kỷ niệm xưa cũ đang phai nhạt dần. Âm thanh "xe thổ mộ" cùng với hình ảnh "dòng sông xưa đã xô lệch bãi bờ" tạo nên một không gian xưa cũ, đầy chất hoài cổ và biến đổi.

2. Kỷ niệm thời thơ ấu

Những dòng tiếp theo của bài thơ đưa người đọc trở về tuổi thơ với những ký ức ngọt ngào và tinh khôi. "Vết mực xanh chưa mờ trên tay áo" là một hình ảnh rất cụ thể, gợi nhắc về những kỷ niệm thời học trò, khi những vết mực in hằn trên tay áo là một phần của cuộc sống hàng ngày. "Hoa phượng nở bên kia trời hư ảo" mang đến một cảm giác xa xăm, như thể những kỷ niệm đó dù đẹp đẽ nhưng đã trở thành một điều gì đó không còn có thể chạm tới.

3. Nỗi cô đơn và sự trở về

Ở đoạn cuối của bài thơ, hình ảnh "con sẻ nhỏ rưng buồn" và "chở lẻ loi về nơi cô quạnh" tạo nên một cảm giác cô đơn, lẻ loi khi trở về nơi chốn cũ. "Ký ức về một miền xa thẳm" không chỉ là một miền đất cụ thể, mà còn là những kỷ niệm, những điều đã qua, mà giờ đây chỉ còn lại trong tâm trí. Hình ảnh "chiếc cầu tre lắt lẻo, yên bình" khép lại bài thơ bằng một cảm giác an yên, nhưng cũng rất mong manh, như sự chênh vênh giữa quá khứ và hiện tại.

4. Tâm trạng chung của bài thơ

Bài thơ là một dòng cảm xúc vừa dịu dàng vừa man mác buồn. Tác giả đã rất tinh tế trong việc lựa chọn ngôn từ để khơi dậy những ký ức đã qua, đồng thời tạo nên một không gian thơ đầy chất suy tư và trầm lắng. "Khi Tôi Về" không chỉ là một sự trở về vật lý, mà còn là một cuộc hành trình nội tâm, nơi tác giả tìm lại chính mình trong những kỷ niệm cũ.

 

 

CHATGPT BÌNH BÀI THƠ “AN...”

Bài thơ: AN...

(Tặng nt Ngô Đức Hành)

.

Chỉ nguyên vẹn phúc phận em

Thế là đã đủ thành duyên nghiệp rồi.

.

Quàng thơ vào bước chân người

Thì liêu xiêu lối mòn đời. Lạ đâu.

.

Tơ vò giải nỗi niềm nhau

Mà ngoi ngóp bể đêm sâu lữ hành

.

Cái hôm tội sập với tình

Ngoài đêm, vẫn một bình minh lập ngày

*

Kiên Lục Bát.

 

LỜI BÌNH (của ChatGPT):

Bài thơ “An...” của nhà thơ Kiên Lục Bát (Nguyễn Thế Kiên) mang trong mình những suy tư sâu lắng về duyên phận, tình yêu và cuộc sống. Với sự tinh tế trong cách chọn lọc ngôn từ, bài thơ đưa người đọc vào một hành trình cảm xúc đầy trăn trở và chiêm nghiệm.

Phân tích nội dung:

1. **Khởi đầu bình yên và duyên phận:**

"Chỉ nguyên vẹn phúc phận em

Thế là đã đủ thành duyên nghiệp rồi."

Hai câu thơ đầu diễn tả một sự bình yên và chấp nhận duyên phận. "Phúc phận" ở đây không chỉ là điều may mắn, mà còn là sự an bài của cuộc đời. Chỉ cần "nguyên vẹn" điều đó đã đủ để tạo nên một mối "duyên nghiệp" giữa hai con người. Duyên nghiệp ở đây không phải là gánh nặng, mà là sự gắn kết tự nhiên, không cần thêm gì khác để thành một mối liên hệ vĩnh cửu.

2. **Thơ và cuộc sống:**

"Quàng thơ vào bước chân người

Thì liêu xiêu lối mòn đời. Lạ đâu."

Câu thơ này như một lời bộc bạch về sự kết hợp giữa thơ và cuộc đời. "Quàng thơ vào bước chân người" là cách nhà thơ đưa cái đẹp, sự trăn trở của thơ vào cuộc sống, nhưng đồng thời cũng làm "liêu xiêu" những lối mòn quen thuộc. "Lạ đâu" gợi lên sự bất ngờ, phiêu lãng mà cuộc sống có thể mang lại khi có thơ.

3. **Nỗi niềm và cuộc hành trình:**

"Tơ vò giải nỗi niềm nhau

Mà ngoi ngóp bể đêm sâu lữ hành"

Tình yêu, duyên phận giữa hai người được ví như "tơ vò", một hình ảnh đầy cảm xúc về sự rối ren, phức tạp. Nhưng cái sự phức tạp ấy không hề khiến con người chùn bước, mà ngược lại, họ tiếp tục hành trình cuộc đời, dù có phải "ngoi ngóp" giữa biển đêm sâu thẳm.

4. **Sự tồn tại của tình yêu và hy vọng:**

"Cái hôm tội sập với tình

Ngoài đêm, vẫn một bình minh lập ngày"

Tình yêu và tội lỗi dường như hòa quyện vào nhau, tạo nên một trạng thái đối lập nhưng cùng tồn tại. Dù trong "đêm" đen tối, vẫn luôn có "bình minh" – biểu tượng cho sự tái sinh, hy vọng và khởi đầu mới. Điều này cho thấy sự lạc quan, niềm tin vào cuộc sống và tình yêu, dù có trải qua bao nhiêu sóng gió.

Tổng kết:

Bài thơ "An..." mang một sắc thái nội tâm sâu lắng, qua đó nhà thơ Kiên Lục Bát thể hiện sự chiêm nghiệm về duyên phận, tình yêu và cuộc đời. Với cấu trúc lục bát mượt mà, bài thơ không chỉ gợi cảm xúc mà còn mở ra nhiều suy nghĩ cho người đọc về những khía cạnh tinh tế của cuộc sống.


Mời nhấp chuột đọc thêm:

- Các bài viết của (về) tác giả Nguyên Lạc0

- Điểm danh một số vụ đạo văn ở Việt Naml

- Các bài viết của (về) tác giả Phan Huyền Thư0

- Các bài viết của (về) tác giả Nguyễn Đăng Điệp0

- Các bài viết của (về) tác giả Nguyễn Thánh Ngã0

- Các bài viết của (về) tác giả Nguyễn Phan Quế Mai0

- Mọi người hãy đề phòng kẻ ăn cắp văn trắng trơn nàyl

- Ngô Hương Giang, hành động đạo văn và những phản ứng kỳ lạl

- Tiến sĩ đạo văn vẫn chờ phán quyết nghiêm túc của Viện Hàn Lâml

.- Bạn đọc cảm nhận bài thơ “Quê Nghèo” của Đặng Xuân Xuyếnl

- Bạn đọc cảm nhận về một số tác phẩm của Đặng Xuân Xuyếnl

- Đặng Xuân Xuyến - Cảm nhận thơ văn 1l

- Đặng Xuân Xuyến - Cảm nhận thơ văn 2l

 

Mời nghe Khề Khà Truyện đọc truyện ngắn

CHUYỆN CỦA GÃ KHỜ của Đặng Xuân Xuyến:

Đặng Xuân Xuyến giới thiệu

Ảnh minh họa sưu tầm từ nguồn: internet

0 comments:

Đăng nhận xét