LÃNH THỔ
VIỆT NAM - CHƯA BAO GIỜ
ĐƯỢC NHƯ
THỜI VUA MINH MẠNG
Nhà
Nguyễn có công vô cùng to lớn trong mở rộng lãnh thổ Việt Nam. Điểm qua vài dữ
liệu để biết ơn tiền nhân, không quên lịch sử.
Từ
năm 1611 - 1816 vua chúa nhà Nguyễn đã mở rộng bờ cõi từ Phú Yên cho đến tận Hà
Tiên.
Cùng
với việc mở rộng lãnh thổ trên đất liền, vua chúa nhà Nguyễn lần lượt đưa người
ra khai thác và kiểm soát các hòn đảo lớn và quần đảo trên Biển Đông và vịnh
Thái Lan. Quần đảo Hoàng Sa được khai thác và kiểm soát từ đầu thế kỷ XVII, Côn
Đảo từ năm 1704, Phú Quốc từ năm 1708 và quần đảo Trường Sa từ năm 1711. Năm
1816, vua Nguyễn Ánh cho cắm cờ xác định chủ quyền tại hai quần đảo Hoàng Sa và
Trường Sa.
Tháng
12 năm Kỷ Mão (đầu năm 1820), vua Gia Long Nguyễn Ánh qua đời. Tháng giêng năm
Canh Thìn (1820), Nguyễn Phúc Đảm (25/5/1791-20/1/1841) lên nối ngôi, đặt niên
hiệu là Minh Mạng.
Minh
Mạng là một vị vua tài giỏi siêng năng, thức khuya dậy sớm, thắp đèn đọc sớ
chương đến canh ba mới nghỉ. Vua Minh Mạng tự mình coi xét tất cả mọi lĩnh vực
quan trọng của quốc gia.
VỀ
QUẢN TRỊ ĐẤT NƯỚC
Vua
Minh Mạng rất coi trọng và biết cách sử dụng nhân tài trong quản trị đất nước.
Ông nói “ Đạo trị nước phải gây dựng nhân tài”.
Vua
Minh Mạng đích thân thiết lập chế độ quan lại, định mức trách nhiệm và lương
bổng. Ông thân chinh thiết lập lại hệ thống quản lý mới. Năm 1831 Minh Mạng bỏ
chế độ dinh trấn mà lập ra các tỉnh. Cả nước có 31 tỉnh. Trong suốt 21 năm trị
vì, Minh Mạng ban bố hàng loạt cải cách quốc nội. Ông đổi tên nước Việt Nam
thành Đại Nam, lập thêm Nội các và Cơ mật viện ở Huế. Minh Mạng rất quan tâm
đến việc duy trì nền khoa cử Nho giáo. Năm 1822 ông mở lại các kì thi Hội, thi
Đình ở kinh đô để tuyển chọn quan lại. Ông còn cho đặt đốc học ở các tỉnh thành
để chăm lo việc học, phát triển nhân tài.
Vua
Minh Mạng dựa vào thi cử để bổ nhiệm quan lại. Ông biết hệ thống thi cử còn
giáo điều, khiếm khuyết. Ông phải thốt lên “học như thế thì trách nào nhân tài
mỗi ngày chẳng kém đi”. Để bù lại thiếu sót, Minh Mạng buộc các quan được bổ
nhiệm trước khi nhận việc phải yết kiến vua để tự vua kiểm tra năng lực.
Cách
bổ nhiệm quan lại qua thi cử thời Minh Mạng tuy không hoàn hảo, nhưng vẫn còn
có thước đo. Hoàn toàn khác với cách bổ nhiệm cán bộ dựa trên cảm tính, thân
quen, và thậm chí là tiền bạc - đến mức phải nêu cao khẩu hiệu chống chạy chức
chạy quyền như bây giờ.
VỀ
QUÂN ĐỘI
Vua
Minh Mạng đặc biệt quan tâm đến quân sự. Ông thường xuyên thân hành ra thao
trường để chứng kiến việc luyện tập của quân đội. Ông cải cách quân đội, chia
lại các đơn vị quân đội, thành lập các binh chủng quân đội,bao gồm bộ binh,
thuỷ binh, tượng binh, kỵ binh và pháo binh. Ông đặt các căn cứ quân sự ở những
vị trí hiểm yếu. Ngoài biển thì xây pháo đài. Vua Minh Mạng đích thân làm cho
quân đội tinh nhuệ và thiện chiến. Nhờ quân đội mạnh mà vua Minh Mạng đã mở
rộng bờ cõi lớn gần gấp 2 lần diện tích hiện nay.
Đối
với các nước láng giềng, vua Minh Mạng nhiều lần sử dụng vũ lực: lập các phủ
Trấn Ninh, Lạc Biên, Trấn Định, Trấn Man nhằm khống chế Ai Lao; đánh bại Xiêm
La; bảo hộ rồi sát nhập Chân Lạp, chiếm vùng Nam Vang (Phnôm Pênh ngày nay) và
đổi tên thành Trấn Tây Thành. Nhiều vùng ở Ai Lao đã xin thuộc quyền bảo hộ của
Đại Nam. Các vùng mà ngày nay là Sầm Nứa, Trấn Ninh, Cam Môn (Khammuane) và
Savannakhet giáp với các tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An, Quảng Trị đều được sáp nhập
và trở thành các châu, phủ của Đại Nam. Kết quả là nước Đại Nam thời đó có lãnh
thổ rộng tới gần 600 000 km2 ( theo trithucvn.org, năm 1835, diện tích Việt Nam rộng 575.000 km2, gấp 1,7 lần so với Việt Nam bây giờ.
https://trithucvn.org/.../thoi-nha-nguyen-ky-19-lanh-tho...).
Việc
chiếm đóng Trấn Tây Thành cùng với chính sách cai trị của triều đình Huế đã làm
mất lòng dân Chân Lạp. Tháng 9 năm 1841, thấy tình hình Chân Lạp bất ổn mãi,
các đại thần dâng sớ xin bỏ bảo hộ Chân Lạp. Vua Thiệu Trị thuận theo, truyền
cho quan quân Đại Nam rút quân về giữ An Giang. Đại Nam không còn chiếm giữ Chân
Lạp.
Những
năm 1833-1834, trong chiến tranh Việt-Xiêm, người Thái tấn công Đại Nam qua ngả
phía tây Nghệ An, Hà Tĩnh. Đất Trấn Ninh bị người Thái lấn dần. Khi người Pháp
thành lập Liên bang Đông Dương, năm 1893, đã dựa theo địa hình và cắt tỉnh
Houaphan (Hủa Phăn), Xiêng Khoảng giao về lãnh thổ Lào (Ai Lao). Lãnh thổ Đại
Nam bị thu hẹp.
Về
các lĩnh vực khác như giáo dục, văn hoá, nông nghiệp, kỹ nghệ, lập pháp, ngoại
giao…không lĩnh vực nào mà vua Minh Mạng không đích thân coi xét. Không chỉ coi
xét thông thường mà ông tự mình đưa ra các chính sách, các quy định, chứ không
phải dựa vào cấp dưới chỉ để nói đường lối chung.
Tài
năng của người đứng đầu quốc gia là mở nước. Đại Nam thời vua Minh Mạng có một
vị thế mà khó có triều đại nào trong lịch sử Việt Nam so sánh được. Lãnh thổ
Việt Nam không có thời nào lớn bằng Đại Nam của vua Minh Mạng. Người có quyền
tự hào chính là vua Minh Mạng. Nhưng vua Minh Mạng luôn canh cánh:
“Lòng
người, ai chả muốn yên hay vì chuyện sinh sự để thay đổi luôn, lúc trẻ tuổi còn
khoẻ mạnh mà không biết sửa sang mọi việc, đến lúc già yếu thì còn mong làm gì
được nữa. Bởi thế trẫm không dám lười biếng bất kỳ lúc nào”.
Xét
toàn bộ Lịch sử Việt Nam cho đến hiện tại, rất khó đưa tên người nào vượt qua
vua Minh Mạng về quản trị đất nước, về sự tận tuỵ với quốc dân, về thành quả mở
rộng quốc gia. Quốc hiệu Đại Nam được vua Minh Mạng chính thức công bố ngày
15/2/ 1839, và tồn tại đến năm 1945.
Năm
1989 nước láng giềng Burma được đổi tên là Myanmar. Myanmar là tên gọi được sử
dụng từ thế kỷ XII. Liệu Đại Nam có quay trở lại?
*.
NGUYỄN NGỌC CHU
Địa
chỉ: Viện Toán Học-A5/18 Hoàng
Quốc Việt
quận Cầu Giấy, thành phố Hà Nội.
…………………………………………………………………………
- Cập nhật từ messenger facebook Đoàn Chính Vương
ngày 17.04.2021.
- Bài viết không thể hiện quan điểm của trang Đặng
Xuân Xuyến.
- Vui lòng ghi rõ nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng lại.
LỜI BỘC BẠCH CỦA NGHỆ SĨ THÀNH LỘC VỚI NHỮNG NGƯỜI MẾN MỘ
Trả lờiXóa"Hồi còn làm Ban Giám Khảo của VN’s Got Talent đến mùa thứ 2 thì có một bạn hâm mộ tại Hà Nội đã lấy chân dung tôi, Huy Tuấn, Thuý Hạnh và MC Thanh Bạch ghép vào hình ảnh nhóm thầy trò đường tăng Tam Tạng đi thỉnh kinh trong Tây Du Ký để bày tỏ lòng ngưỡng mộ. Tôi có nói với bạn ấy (qua facebook thôi) rằng tôi cảm kích lòng ngưỡng mộ của bạn ấy dành cho chương trình và riêng BGK&MC, nhưng xin đừng ghép tôi vào cái nhóm văn hoá Trung Quốc vì tôi không muốn trông thấy hình ảnh chính mình lại khoác bộ trang phục của họ để cổ suý cho một nền văn hoá của một quốc gia đang xâm lấn lãnh thổ và làm hại người dân nước tôi mỗi ngày trên biển đảo!
Bạn ấy bảo tôi cực đoan, chính trị là chính trị mà nghệ thuật là nghệ thuật! Tôi nói trước đây tôi cũng đã từng nghĩ như vậy nhưng bây giờ thì không vì chính Trung Quốc cũng đã không nghĩ như vậy, họ là những kẻ xảo ngôn nên ta không cần phải tôn trọng và hãy lấy hình ảnh tôi ra khỏi bức ảnh ấy, người bạn này đã tỏ ra thất vọng và miệt thị tôi khá nặng! Lúc đó tôi có nghĩ chắc bạn này là một dư luận viên.
Trong đợt kỷ niệm cho sự kiện của một hội chuyên ngành về sân khấu, người ta muốn dựng lại một số vở kịch lừng danh của nhà hát sân khấu nhỏ 5B mà một thời tôi đã gắn bó tài nghệ mình nơi đó, chỉ là một đợt hoạt động mang tính sự kiện thôi nhưng trong đó có vở Lôi Vũ (tác giả Tào Ngu - Trung Quốc) mà tôi đã thành công nhiều với vai Chu Xung. Tôi từ chối tham gia cũng vì lý do trên, không thể khác!
Không thể viện lý do nghệ thuật khác với chính trị để chính mình tự làm tổn thương lòng tự trọng dân tộc của mình. Khi hai quốc gia còn là bạn bè tôn trọng chủ quyền của nhau thì nghệ thuật còn làm thăng hoa nhau được, chứ ai lại có thể đi tôn vinh văn hoá của một quốc gia nó bắn giết dân ta, xâm phạm chủ quyền lãnh thổ của ta từng ngày từng giờ được? Tôi đã nói rõ quan điểm của mình như vậy với ban tổ chức và không hiểu sao sau đó đợt sự kiện đó cũng ngưng lại luôn, chắc vì không có kinh phí chứ không phải là từ tôi, tôi chỉ là hạt cát trong cái sa mạc showbiz Việt nhu nhược nầy!
Cũng như có lần tôi từ chối làm đại sứ hình ảnh cho một sản phẩm của Trung Quốc (họ đài thọ tôi du lịch miễn phí bên đó) thì cũng có vài người bảo tôi dại đã để vuột khỏi tay 1 cây cờ!!!
Rồi bây giờ là một danh sách dài ngoằng các tài tử minh tinh điện ảnh và nghệ sĩ của Trung Hoa lục địa mà “thần dân” xứ Việt chết mê chết mệt đã lên tiếng ủng hộ cái gọi là “đường lưỡi bò” láo xược trên biển Đông của chính quyền Trung Quốc, họ phản đối phán quyết của toà án quốc tế, bất chấp luật pháp và đi ngược lại với lương tri thế giới. Những cái tên như Phạm Băng Băng, Triệu Vy, Huỳnh Hiểu Minh, Lục Tiểu Linh Đồng… vốn đã xem chúng ta là thần dân của họ, tài nguyên nước ta là tài sản của quốc gia họ từ bao đời nay rồi! Vậy có đúng là nghệ thuật kinh tế đi trước để lót đường cho chính trị và xâm lược đi sau không?
Các văn nghệ sĩ, các fans hâm mộ những soái ca, tỉ tỉ, những thứ ngôn tình hay nam thần ngọc nữ gì đó…..hãy tỉnh táo và sáng suốt mà lo bảo vệ những giá trị văn hoá Việt còn sót lại trong mong manh và chỉ có chúng ta mới là những người phải thể hiện lòng tự tôn dân tộc mình. Tôi không kêu gọi kỳ thị mà tôi kêu gọi sự thức tỉnh!"
Thành Lộc