trang THƠ TỰ DO
(Cập nhật ngày 18 tháng 09 năm 2025)
*
DẠI SAY
Em vờ say nghỉ lại
Ta mượn say để liều
Kìa, em đừng có dại
Quấn ta vào cuộc yêu!
*.
Hà Nội, 25 tháng 5-2025
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
HẸN RƯỢU
Em hẹn lễ này đem rượu
đến
Rượu ủ men quê ngọt đứ đừ
Ta chờ men ủ ru giấc ngủ
Lễ đã đến rồi. Rượu có
quên?
*.
Hà Nội, sớm 30 tháng
4-2025
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TẾT NẰM NHÀ
Năm nay đón Tết chằng
pháo hoa
Táo quân hề nhảm đã nhạt
nhòa
Mấy trò diễn cũ, nhàm,
chả ngó
Cũng ngại ra đường lại co
ro!
*.
Hà Nội, 18:17 Mồng Một
Tết Ất Tỵ
(Tức 29 tháng 01 năm
2025)
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHỜ EM ĐÓN XUÂN
Kìa em, Xuân sắp qua đầu
ngõ
Đã rộn tiếng cười tươi
nắng non
Nhà bên tíu tít khoe màu
áo
Líu quíu anh chờ em đón
Xuân!
*.
Hà Nội, 7:45 Mồng Một Tết
Ất Tỵ
(Tức 29 tháng 01 năm 2025)
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
XUẤT HÀNH ĐÓN XUÂN
Giáp Dần chính Bắc tiến
Đông Nam
Dạo gót cùng Xuân dụ gió
lành
Chợt nghe nhoi nhói nơi
vạn dặm
Nhớ Tết, nghẹn lòng, bái
anh linh!
*.
Hà Nội, 3:35 Mồng Một Tết
Ất Tỵ
(Tức 29 tháng 01 năm
2025)
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHIỀU CUỐI NĂM
Cờ đỏ sải mình chào năm
mới
Phấp phới sao vàng nhíu
mắt chơi
Người cùng xe cộ chen như
hội
Lớ ngớ nhìn nhau nhếch
mép cười!
*.
Hà Nội, tối 21 tháng
01-2025
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
HAI "GÃ" TÀI DANH
Hảo hẳn đã lùn! Thiều lùn
hơn?
Hai gã nhiều cơn trút oán
hờn
Hảo thì quái kiệt! Thiều
kỳ quái!
Xôm chuyện thi đàn, hót
véo von.
------
(cảm tác ảnh gặp trên mạng của 2 nhà thơ:
Trần Mạnh Hảo và Nguyễn Quang Thiều)
*.
Hà Nội, sáng 21 tháng
01-2025
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
"CHIÊM NGHIỆM THỜI GIAN"
- cảm tác nhân đọc “Phạm Xuân Nguyên đạo văn” -
"Kẻ làm phê bình mà ngơ ngác" (1)
Vác nhầm "Chiêm nghiệm..." (2) của người ta
Văn chương hạ giới giờ
như rác
Cốt cách văn tài hệt yêu
ma.
------
(1),(2): tên bài viết của cựu Chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội
Phạm Xuân Nguyên.
*.
Hà Nội, ngày 08 tháng
01-2025
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
LẠC ĐÊM
Xin dừng chuốc rượu chài
môi
Cữ này đã đủ mấy hồi quậy
đêm
Cũng đừng nhấp nhổm gì
thêm
Chỉ là lạc trận gió mềm,
sẩy chân.
*.
Làng 8, đêm 30 tháng
10-2024
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CON MUỐN VỀ QUÊ NỘI, NỘI ƠI...
(Tưởng nhớ Nội kính yêu)
Con lớn rồi. Đã tuổi
trung niên
Vẫn chưa một lần về thăm
Gia Viễn (1)
Ngắm cầu Khuốt sóng dồn
mặt nước
Đầm Vân Long vời vợi câu
hò...
Con chưa về thăm lại Cầu
Bo (2)
Bao lần hứa? Bao lần con
thất hứa!
Nội ơi Nội! Con đâu còn
chọn lựa?
Nội xa rồi! Ai sẽ dẫn con
theo...
Con muốn về nghe chuyện
chùa Keo (3)
Những huyền tích về thiền
sư Không Lộ
Lập triều Lý từ cơ mưu
chùa cổ
Dựng giang sơn viết trang
sử hào hùng.
Con muốn về với sức vóc
trẻ trung
Thăm chuyện tuổi thơ qua
lời Nội kể
Cho con hiểu nỗi đoạn
trường dâu bể
Chữ Nghĩa Nhân vật lộn
giữa cõi người.
Con muốn về với muôn nụ
cười tươi
Thăm Gia Viễn, thăm cầu
Bo cùng Nội
Con nào biết đường về giờ
xa lối
Nội xa rồi! Ai sẽ dẫn con
theo...
--------
(1) Gia Viễn (Ninh Bình): quê nội của Bà nội.
(2), (3) Cầu Bo (Thái Bình), Chùa Keo (Thái Bình): quê ngoại của
Bà nội.
*.
Hà Nội, 26 tháng 10 năm
2024
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
RƯỢU ĐÊM NAY
- với M.Q -
Người ở lại bên ta ngồi
châm tửu
Dìu ta say quên bớt oái
oăm đời
Quên "cười ruồi -
mắt đĩ - và cơn đau"
Cả nham nhở niềm tin vừa
vá vội.
Chén rượu đấy, rót rồi,
cứ uống
Nước mắt đan đốt tê dại
đêm cuồng
Đắp nụ cười nghẹn đắng
lằn môi
Nuốt lấy nhau gán niềm
tin tráo đổi.
Ta vẫn biết đêm cuồng xô
sóng dội
Người vì ta dạn dĩ chốn
quần hồng
Xác thân phàm bầm dập
những bỉ bôi
Phận lá liễu tả tơi vì
gánh tội.
Ta sẽ dám trọn đêm nay
chồng vợ
Cho mồ hôi rịn chặt với
mồ hôi
Cho hơi thở mơn man dìu
hơi thở
Cho bỏng đêm cuộn từng
cột sóng trào.
*.
Làng Đá, đêm 28 tháng
12/2023
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BỐI RỐI
(với NCH)
Em xinh tươi như hoa
Hoa lại tươi như nắng
Nắng cứ nựng má em
Em làm anh bối rối...
*.
Hà Nội, 16:25-15/12/2023
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BIỂN
CHIỀU NAY
Chiều nay anh về với biển
Lặng nghe tiếng sóng rì
rào
Thoảng trong làn hương
của biển
Có mùi tóc rối thân quen.
Mải mê chạy theo còng gió
Sóng vờn dan díu bước
chân
Ríu ran lời chưa kịp ngỏ
Thả vào nỗi nhớ miên man
Biển ơi anh về với biển
Giữa ngàn tiếng sóng lao
xao
Giữa ngàn con sóng cồn
cào
Trập trùng sóng gọi ngàn
khơi
*.
Hà Nội, 13 tháng 10/2023
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BÓNG
Đường về xa thăm thẳm
Gió bộn bề mênh mông
Lê gót chân chầm chậm
Bóng đổ dài triền sông!
*.
Hà Nội, trưa 10 tháng
9-2023
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
THU NĂM NAY LẠ THẾ
Thu năm nay lạ thế
Heo may vàng ngõ quê
Đêm cựa mình tiếng dế
Xới vang cả góc trời.
Ồ rúc rích ai cười
Rộn ngõ quê đến lạ
Mà như là trong lá
Thì thầm lời triền đê.
Ai hát khúc tình quê
Dặt dìu câu giã bạn
Kìa hàng cây xòe tán
Vươn cao nhiều hơn xưa
Chợt nghe khúc đò đưa
Giữa đồng quê bát ngát
Lúa se mình mẩy hạt
Nắng suộm vàng rẻo đê
Thu năm nay lạ thế
Heo may vàng ngõ quê
Đêm cựa mình tiếng dế
Thì thầm lời triền đê!
*.
Làng Tám, 16 tháng 8-2023
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
- với N.C.H -
Ờ nhỉ thế mà đã chín năm
Cuộc chơi nhân thế chửa
vê tròn
Người từ độ ấy đi ngàn
dặm
Có nhớ góc hồ lạc gót
son...
*.
Làng Đá, 07:10 -
05/07/2023
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BÙA MÊ CHỊ THẢ
Chị thả bùa mê vào đáy chén
Để anh ngụp lặn đến bây giờ
Anh khóc. Anh cười. Anh ngây dại
Chị lần tràng hạt lựa vần Thơ.
*.
Hà Nội, 16:36 ngày 20/04/2023
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NGÕ ĐÊM
Sương tí tách trên từng
cọng lá
Gió hững hờ lạnh lạnh
xuyên đêm
Người lặng lặng bỏ đi sau
vòm lá
Người cúi đầu chậm chậm
lẫn vào đêm.
*.
Hà Nội, 00:55 -
26/03/2023
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NỤ EM
CƯỜI
- với N T T -
Em giấu nụ cười trong khóe
mắt
Đốt lòng anh lúc em nhìn
Từ đấy xa quê đi bằn bặt
Mỗi độ Đông về ngong
ngóng tin.
*.
Hà Nội, chiều 21 tháng
11-2022
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NGÕ YÊU
AI âm thầm đầu ngõ
Ngó AI về sáng đêm
Thềm nhà AI đầy gió
Ngõ AI chờ trăng reo...
Ồ nụ hoa đã nở
Bung sắc hồng thắm đêm!
*.
Làng Đá, 3:15 ngày
15-10-2022
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TRỞ VỀ
Này vạt nắng chiều lênh
loang ngõ hẻm
Này nghiêng chiều vét
nắng dồn đêm
Này nhớ
Này chờ
Này gạn chiều gom từng
tia nắng lép
Này nụ cười xênh xang ngõ
hẹp
Ta mệt rồi
Ta trả người
Ta trở về ngụp lặn biển
khơi
Ta vợt lại nụ cười
Ta vớt lại mười ba năm
chới với
Đợi ư
Chờ ư
Ta ném nụ cười mười ba
năm sâu vào quá khứ
Ta trở về với ta!
*.
Hà Nội, sáng 12 tháng
08-2022
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NÓI VỚI
EM...
Anh chẳng dại ví em là
biển
Lặn chừng nào mới chạm
đáy biển khơi
Sóng tụ về lại tỏa muôn
nơi
Thì tội lắm! Khổ tình ai
vò võ....
Anh cũng chẳng ví em là
gió
Mênh mang trời lãng đãng
trăng sao
Gió rì rào gió quấn trên
cao
Thì em hỡi! Chỉ nối dài
nỗi nhớ.
Ừ, anh cũng chẳng ví em
là Thỏ
Là trăng non, hoa nở,
ngọc ngà...
Em cứ là "nhõng
nhẽo" của ngày qua
Lúc mệt mỏi cứ vịn anh mà
dựa.
Ừ, anh hứa sẽ ngàn lần
không lựa
Những thề non hẹn biển
của mây trời
Câu thơ tình anh viết gửi
trăm nơi
Trái tim anh chỉ mình em
trú ngụ!
Trái tim anh chỉ mình em là
đủ!
Em cứ là "nhõng
nhẽo" của ngày qua!
*.
Hà Nội, sáng 08 tháng
08-2022
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
RƯỢU VỚI BẠN
- tặng Đỗ Tuân, bạn tôi -
Nào thì chén nữa, thêm
chén nữa
Uống cạn đêm nay cho đã
thèm
Tao mày đằng đẵng bao
niềm nhớ
Ngán đếch rượu kia khuấy
say mèm.
Ừ, mày chửa say, tạo chửa
say
Mấy chuyện oán ân khó tỏ
bày
Thiên hạ đo tình bằng đọ
của
Nào uống đi mày, nuốt
đắng cay.
Thì bởi tâm mày trọn
Thẳng Ngay
Tao mải loay hoay chọn
Nghĩa Tình
Mà đời những rặt trò gian
lận
Tao mày nếm đủ những gian
truân.
Ừ uống đi mày. Uống để
say
Dốc cạn đêm nay với chén
này
Niềm đau cố dán vào đáy
chén
Thôi uống đi mày. Uống
nhé, say.
*.
Hà Nội, đêm 07 tháng
3-2022
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
VIẾT CHO CON
- với con yêu Đặng Tuấn Hưng -
Ừ bố già. Bố hay nhắc
chuyện xưa
Hay cảnh giác ẩn phía sau
mạng ảo
Hay nhắc lỗi để con dần
hoàn hảo
Ừ bố già. Bố khác bố
người ta.
Rồi một ngày bố cũng phải
đi xa
Không bên con để chở che
bảo bọc
Con đã lớn phải tự làm tự
học
Chữ ĐẠO NGƯỜI con phải
khắc trong tim.
Cuộc đời này không phải
những thước phim
Diễn chưa tốt thì bỏ đi
diễn lại
Con phải nhớ thành công
từ thất bại
Biết đứng lên từ chỗ đã
sai lầm.
Con thật thà. Con nghĩa
trọng tình thâm
Con nào biết thói đời
nhiều cạm bẫy
Lời trái tim không bao
giờ bóng bẩy
Sự chân thành không tẩm
ướp vị hương!
Bố dân thường. Bố chỉ có
tình thương
Có nếp sống của Ông Bà để
lại:
Biết khiêm tốn, biết cảm
thông, nhẫn nại
Biết lắng nghe những ý
kiến trái chiều
Bố đã già, bố không nghĩ
cao siêu
Không ham hố con giật
giành danh lợi
Chỉ mong đợi trên bước
đường đi tới
Con vững chân bằng tâm
thế chính mình!
*.
Hà Nội, 30 tháng 10-2021
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TÒ HE
- tặng 1 người em -
Phút trải lòng đắng
ngắt
Điếng lòng người
lặng nghe
Thương nửa đời nén chặt
Nhốt hồn trong xác ve.
Chiều cuối ngày nắng quắt
Dụ hồn nhập Tò He (*)
----
(*) Tò he: là những hình người, con vật được nhào nặn bằng bột
trong trò chơi dân gian Bắc Bộ.
*.
Hà Nội, chiều 14 tháng
9.2021
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
XA QUÊ...
- Kính tặng nhà thơ Trần Vấn Lệ -
Xa quê lâu ngày tưởng nhớ
Ai ngờ cứ dửng dưng quê
Chiều nay, hay tin núi lở
Cả làng vùi dưới chân
đê...
Hôm tê, từ quê báo thế
Lũ dâng, dâng kín mái nhà
Người người hò nhau cứu
tế
Lửa gần mà nước quá xa...
Hôm qua, thêm ba
"tàu lạ"
Bắn chìm dân đảo Phú Lâm
Biển ta sắp là biển lạ
Dân ta nuốt lệ lặng
thầm...
Ừ thôi, cứ bàn chân dậm
Ừ thì, cứ chặt nắm tay
Xa quê, thì đau thì thấm
Nước mắt ngược dòng mới
hay...
*.
Hà Nội, ngày 23 tháng
6.2021
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
KHỔ...
Hơn hớn thế mà. Giỏi trêu
ngươi!
Chúm chím môi thơm. Rõ
giết người!
Ngực nõn. Ớ kìa... Rưng
rức thế!
Cha đời cái nết! Khổ thân
thôi!
*.
Định Công, 07 tháng
06.2021
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TỈNH
Rượu tới tầm ngật ngưỡng
Khật khừ ngất ngưởng vào
đêm
Hớ hênh hàng xóm xộc xệch
ngủ
Giật mình
Gió lạnh luồn đêm.
*.
Phố Vọng, đêm 30-11-2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
VIẾT
CHO KHỜ
Triền sông chiều nay cạn
gió
Ai dụi câu hò
Ai dúi cánh cò líu ríu
qua sông
Ai lùa gió đốt lòng
Ai bủa giăng chim trời mà
đợi
Khờ hỡi...
Biết rồi
Sao còn vít vương tơ rối.
Ngẩn ngơ chi thì thầm lời
của gió
Thương nhớ gì lộc cộc
tiếng ngõ khuya
Thì kệ nắng quái trưa
Thì mặc mưa mút mùa
Thì thả nụ yêu quá thì
chìm nổi
Để rồi tong tẩy cuộc
người
Để rồi xéo xắt miệng đời
Để rồi nụ cười bảy chìm
ba trôi chín rối...
Khờ hỡi
Biết rồi
Sao nặng lòng vít vương
tơ rối...
Về thôi!
*.
Hà Nội, chiều 10 tháng
09-2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
LẠI CHUYỆN ĐỒNG TÂM
.
Mở vụ Đồng Tâm (*): Hai
chín dân
Nửa đêm "quyết
chống" công an càn
Oán khí ngợp trời còn
chưa tán
Sao nỡ bồi thêm tiếng
khóc than?!!!
---------
(*): Tòa án Hà Nội ngày 7 tháng 9-2020 xử sơ thẩm vụ án "Giết người",
"Chống người thi hành công vụ", ở Đồng Tâm, Mỹ Đức, Hà Nội đêm 9
tháng 1-2020.
*.
Hà Nội, ngày 07 tháng
09-2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHIỀU
TA VỀ
Ừ, ngàn lần hứa khơi ấm
niềm tin
Lời yêu mến ta chả treo
đầu lưỡi
Nỡ yêu ta cứ vin theo
tiếng gọi
Cạn ly rồi để ta lạ thành
quen.
Chả có gì người ngại bon
chen
Ta vốn dĩ dạn đêm cùng
gối lẻ
Người thì cũng đêm trường
nát lệ
Vịn vào nhau mà sưởi ấm
nụ cười.
Chiều ta về người cứ lại
nhà chơi
Ly rượu thơm rót đầy khóe
mắt
Nướng thời gian với ngọn
đèn hiu hắt
Mắt tìm môi thêm lơi lả
ánh nhìn.
*.
Hà Nội, 07:15 ngày
25-05-2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CẠN TIN
(Nhân phiên tòa phúc thẩm vụ án Hồ Duy Hải)
Chới với...
Níu gì
Màn hạ rồi
Kép chính đã tròn vai
Về đi
Về đi
Nước mắt đâu còn để rơi
Công Lý gật gù bên giường
con hát.
Về thôi
Về thôi
Đạo Người thua rồi trắng
ván
Niềm tin cạn rồi đâu còn
để rạn
Cao xanh hỡi
Cho tin 2 chữ Luật Trời!
*.
Hà Nội, đêm 08/05/2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CÔNG LÝ
(Nhân phiên tòa phúc thẩm vụ án Hồ Duy Hải)
Ở Việt Nam có chàng Công
Lý (*)
Giỏi diễn hề, tráo đổi
trắng đen
Cũng mũ hài lái giọng
người ngay
Nhưng rặt diễn mấy trò ti
tiện
Tôi muốn lắm hề vào vai
chính diện
Một lần thôi để Công Lý
sáng lòa
Tôi cũng biết chỉ là vai
hề diễn
Nhưng lẽ nào CÔNG LÝ mãi
là tên?!
-------------------------
(*): Nghệ sĩ Công Lý thành danh với những vai hài.
*.
Hà Nội, trưa 08-05-2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NỖI NIỀM NHÀ THƠ
Thơ in rồi gửi tặng
Đề thế nào cho sang
Và người nhận thơ tặng
Nói sao họ vui lòng.
Trời ơi, bao phiền phức
Tiền in tiền gửi thơ
Thiên hạ còn chọc tức
Mượn đùa: Bố thằng đơ.
Rồi tiền học con thúc
Gạo trong thùng đáy trơ
Nhà in thêm lần giục
Xoay tiền đâu bây giờ.
Ừ thì thơ in tặng
Kiếm chút oai danh hờ
Nếu biết rồi thâm nặng
Đã đếch thèm làm thơ.
*.
Hà Nội, 5giờ35 -
09.04.2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐỊNH NGHĨA NHÀ THƠ
Một đời bám mây bám gió
Lật đật xoay mình ngỡ ở
trời cao.
*.
Hà Nội, 02:22 ngày
05-04-2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
THÁNG HAI
Tháng Hai rét còn ngái
ngủ
Lộc non hơn hớn nhú cành
Thẹn thùng hoa xoan tím
cánh
Buông chiều xòa nắng lao
xao
Ồ kìa nụ hồng kín đáo
Vươn cành đón giọt nắng
xuân
Tần ngần đóa đào nở muộn
Tháng Hai phơn phớt nắng
gài.
*.
Hà Nội, Mồng 9 tháng 02
Canh Tí
(tức 02 tháng 03 năm
2020)
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
THÔI...
(với G)
Mình chia tay lâu rồi
Sao còn tìm nhau trong mơ
Níu dài cuộc tình đã vỡ
Giờ mình không cùng hướng
Giờ mình cũng lạc giường
Thì thôi
Giường ai nấy lo ủ ấm
Đừng nữa đêm tìm trong mơ
Mỏi mòn ngày nỗi nhớ
Giận hờn mãi chi
Nào ai biết khôn biết dại
Thôi
Em cứ nằm giường lạ
Cứ ủ ấm người ta
Đêm nay... Và đêm nay nữa
Buồn nào rồi cũng sẽ qua.
*.
Hà Nội, 04 tháng 02.2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHUYỆN Ở ĐỒNG TÂM
Lại loạn Đồng Tâm (*) 1
chữ TIN
4 con dân Việt ngậm oan
hồn
Lịch sử sau này ghi đêm
ấy
Đẫm máu thôn Hoành nghẹn
tiếng dân.
..............
(*): Đêm 09.01.2020 hàng nghìn cảnh sát tiến vào xã Đồng Tâm (Hà
Nội) “giải quyết chuyện đất đai” dẫn đến 4 cái chết thương tâm (cụ Lê Đình Kình
và 3 cảnh sát Cơ động).
*.
Hà Nội, ngày 15 tháng
01.2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CỤ LÊ ĐÌNH KÌNH
Quá nửa đời cúc cung theo
Đảng
Nhất nhất tin “còn Đảng
còn Mình”
Phút cựa mình bứt giữa
trời xanh
Cụ nằm xuống. Anh linh
hóa Tượng!
..............
(*): Đêm 09.01.2020 hàng nghìn cảnh sát tiến vào xã Đồng Tâm (Hà
Nội) “giải quyết chuyện đất đai” dẫn đến 4 cái chết thương tâm (cụ Lê Đình Kình
và 3 cảnh sát Cơ động).
*.
Hà Nội, 23giờ25 ngày
11.01.2020
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHUYỆN
CŨ...
- Kính tặng chú Trần Quốc Phiệt (Ha Thai)
nhân đọc những comment bài NGƯỜI XƯA -
Cháu vốn đa tình mà thủy
chung
Mười năm vun mãi khối si
tình
Nào đâu biết được người
ta đã
Lặng lẽ lên đò để quên
sông.
Cháu khờ, khờ lắm. Chú
biết không
Cứ ngỡ sông kia chả uốn
dòng
Đem gán Xuân thì vào ảo
mộng
Đâu ngờ gió lạnh phủ kín
sông.
Cháu rõ người ta vội cưới
chồng
Cưới người chồng đó có
như không
Cứ nghĩ sầu tình vừa tỉnh
mộng
Sao lòng còn ở ngã ba
sông.
Cháu nhắc bao lần đừng
ngoái trông
Thây kệ người ta chuyện
vợ chồng
Nhưng mà đằng đẵng mười
năm mộng
Cứ rức trong lòng tiếng
sáo Trương!
*.
Hà Nội, 22 tháng 12.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TRẦN LONG ẨN
Nhạc sĩ “Đời Người” đốt
“Rừng Cây” (*)
Ôi thời mạt pháp của bầy
hầy
Một câu ông đốt đời ông
lụi
“Rừng Cây” vạn đại mãi
xanh cây!
..............
(*): Nhạc sĩ Trần Long Ẩn nói: “Phải hết sức thận trọng với
trang sử đen tối của miền Nam Việt Nam lúc bấy giờ là bị xâm lược. Văn học,
nghệ thuật độc hại của nó xuyên tạc đường lối cách mạng đúng đắn của Đảng ở
miền Nam và hiện nay không thể tẩy xóa.” tại thành phố Hồ Chí Minh ngày
10.11.2019.
*.
Hà Nội, ngày 30 tháng 11.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
LẠ
Em!
Ta chưa chạm mặt
Sao lòng ngẩn ngơ lòng
Lạ!
Tên còn chưa biết
Sao đứng ngồi xốn xang.
Kìa!
Lại vài tin nhắn
Quên! hay là không quên?
*.
Hà Nội, chiều 27 tháng
11.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NGƯỜI
CŨ
Rượu cũ bạc mùi còn cố
khuấy
Chén sứt miệng rồi chẳng
chịu thay
Bao năm biền biệt, khư
khư giữ
Vật đổi sao dời, mãi thế
ư?!.
*.
Hà Nội, 01 tháng 09.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BẾN CŨ
CHIỀU MƯA
Bến cũ, chiều về, con
nước động
Líu ríu mưa bay phủ kín
dòng
Nước rộng chòng chành con
đò nhỏ
Se sắt gió chiều nhuộm
sóng xô.
*.
Chiều mưa, 01 tháng
08.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHƠI
ĐÊM
Tự dưng lại muốn đi chơi
phố
Nhặt tiếng ai cười khua
vỡ đêm
Ờ nhỉ... lâu rồi
quên chơi phố
Ai người năm đó có chơi
đêm?
*.
Hà Nội, đêm 21.07.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TÍM
Mưa bụi giăng đầy trong
mắt em
Hoa Xoan rơi kín tím góc
thềm
Lời yêu bỏ lửng từ đêm ấy
Xao xác đến giờ hương tím
say.
*.
Định Công, trưa
13.05.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
THƠ
VIẾT CHO TÌNH NHÂN
Biết rõ thơ tình ta thầm
viết tặng ai
Lại cứ dửng dưng như ta tặng
thơ người lạ
Giả bộ thở than trách ta
khờ dại
Đem chân tình ký gửi phía
trời xa
Yêu có tội gì? Yêu sao
chẳng nói ra?
Sống cuộc đời ta sao phải
ngó trước sau thiên hạ?
Trái tim đập không lụy
lời lý giải
Sao phải dằn lòng lời
thiên hạ đúng sai?
Đã biết rồi liệu cần nữa
diễn tròn vai?
Miệng thế gian chắn che
sao hết được?
Tim run rẩy sợ lo bởi mấy
lần trầy xước
Mắt nhung huyền còn thảng
thốt lúc chiều vơi...
Đã bảo rồi. Chẳng để nữa
lệ rơi
Khó khăn lắm thuyền mới
về bến đợi
Mở lòng yêu để đời thôi
xốc nổi
Để nụ cười ấm lại sáng bờ
môi.
*.
Hà Nội, ngày 29.04.2019.
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHUYỆN HÀNG XÓM
Mười năm
Chồng công tác xa
Ở nhà
Chị sòn sòn 3 năm 1 đứa.
Chồng về
Mười năm có lẻ
Chị nữa sòn sòn thêm 3
đứa trẻ
Mắt mũi tai mồm
Giông giống mấy ông hàng
xóm.
Chị cười
Anh cười
"Cá vào ao ta, ta
được"
Ối người ao ước
Ối người bán ruộng bán
trâu
Ối người vái lạy ngõ hẻm
rừng sâu
Có được đâu
Ừ!
Miệng đời ai buộc?
"Cá vào ao ta, ta
được!".
Anh cười
Chị cười
Lại khổ mấy ông hàng xóm.
*.
Làng Tám, sáng 06.04.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Ừ! THÁNG TƯ...
- Kính tặng Văn sĩ Thái Quốc Mưu -
Ừ, tháng Tư rồi. Ừ, tháng
Tư
Gió Xuân vét vớt vạt
sương mù
Nụ cười se sẽ vương môi
gượng
Xáo xác nẻo về nương cố
hương.
Ừ, gượng mà quên... để
gắng quên
Tháng Tư, rầu lắm, những
ưu phiền
Người đi ríu bước người
đưa tiễn
Thăm thẳm ngõ chiều mây
xám trôi.
*.
Hà Nội, 01 tháng 04.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
LÀM QUAN
- Nhân đọc về hậu thương vụ AVG -
Oách nhất thời nay nghề
làm quan
Ngông nghênh một cõi trổ
tài gian
Tiền dân thỏa chí lèn
chặt túi
Kế bẩn mưu hèn mặc dân
than.
*.
Hà Nội, ngày 24 tháng
02.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BẾN ĐỢI
(tặng G)
Chẳng rình em tắm như
người ta
Anh sỗ sàng dụ em buông
thả
Vội vã thành đàn bà
Ngơ ngẩn làm "vợ
người ta"
Em mặc miệng đời bủa vây
mai mỉa
Lời yêu nuốt sâu cuống
họng
Em thị phi khác thường...
Anh cưới vợ rồi
Em lấy chồng thôi
Cũng chỉ là thêm cuộc
chơi
Thêm vắng nữa đứng ngồi
chờ đợi
Thói đời
Miệng đời
Bạc bẽo lắm mây trôi bèo
dạt.
Gửi gắm gì câu hát
Í a xang xề xề xang
“Ai mang con sáo sang
sông
Để sáo sổ lồng...”
Em theo chồng
Bến nào có rộng
Sao thăm thẳm lời hát
Sao gió gằn ràn rạt
Anh ơi
Mỏi mòn câu chờ câu đợi
Buông mái chèo
Em neo đậu bến mô...
*.
Hà Nội, sáng 31 tháng
01.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
SÂN GA
- Tặng nhà thơ Như Ý Gialai
Chủ nhiệm web Phố Núi Và Bạn Bè -
Ông lão ngồi sân ga
Lầm lũi đàn rồi hát
Trời đang mưa nặng hạt
Gió quẩn ngoài phố thưa.
Bà lão ngồi nhìn mưa
Tay lần lần tràng hạt
Tiếng đàn như muối xát
Ai oán từng nốt rung.
Bà lão người miền Trung
Ông lão người xứ Bắc
Hai phận đời cơ cực
Vịn đau mà nương nhau.
Trời bắt đầu mưa mau
Gió quẩn từng câu hát
Nụ cười trên môi nhạt
Thắt lòng mùi gió sương.
Hình như ông mất nương
Hình như bà mất ruộng
Đời gặp cơn ác mộng
Đói nghèo mà tha hương
*.
Hà Nội, trưa 28 tháng
01.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
SỢ ĐÊM
- Này...
Cứ đêm là em rất sợ
Ngủ mình toàn gặp hoang
mơ
Nhà em đèn luôn thắp sáng
Bão bùng chả thấy anh
sang
Thế mà anh luôn hào sảng
Nhà bên tắt lửa buông
rèm...
- Thì...
Ngủ với nhau một đêm
Ta nếm môi nhau một bận
Ta lần ngực nhau một bữa
Cho chừa cái nết sợ đêm.
- Gớm...
Nói sao mà hay hay thế
Rượu Cần chửa uống đã phê
Có giỏi thì sang ngay nhé
Đêm đêm liệu biết đường
về...
*.
Hà Nội, 21 tháng 01.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐÊM
LẠNH
Gác nhỏ co ro
Phì phò ngoài hiên tiếng
gió
Nặng mưa lạnh từng giọt
rỏ
Lật mình khoảng trống chơ
vơ.
Đêm mờ bờ môi hé mở
Ngực phồng chập chờn dụ
dỗ
Bàn tay, bàn tay.... ngộp
thở
Giật mình. Gác nhỏ co ro.
*.
3giờ, sáng 24 tháng
12.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
HƯƠNG
ĐÊM
- Tặng Mạc Phong Tuyền
Nhân đọc MÙI CON GÁI -
Mười sáu trăng tròn
Trốn mẹ
Em ngẩn ngơ mùi trai mười
bảy
Níu hương đêm
Em khỏa tóc thề.
“Tháng Tư về...”
Bờ đê...
Xòa tay
Em trộn mùi trai mười bảy
Nướng lưng trần bóng
nhãy...
Vít hương đêm...
*.
Hà Nội, sáng 05.12.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
KHẠO
KHỜ
Đêm vào đêm lạnh lẽo
Tôi gặp tôi khạo khờ
Lời yêu ghim vào gió
Thả tình trôi hững hờ.
Em thì vẫn quay tơ
Nhử người về mắc nợ
Cả đời em mộng ảo
Một đời tôi lơ mơ
Đêm vẫn đêm là gió
Tôi vẫn tôi ngù ngờ
Em vẫn em ngồi đó
Tình vẫn tình ngu ngơ.
*.
Làng Đá, đêm 11.11.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NHÉ EM
Con cưới vợ rồi anh sẽ về
quê
Cấy lúa, trồng rau, nuôi
gà, thả cá
Em hãy về cùng anh nhóm
lửa
Nấu canh bầu, che mái dột
trời mưa.
Hiểu nhau rồi sao ngần
ngại dạ thưa
Cứ ngơ ngẩn đò đưa những
đẩu đâu thiên hạ
Chuyện hai ta sao lại vin
người lạ
Có lẽ nào em chưa hiểu
nguồn cơn...
Anh thật lòng nào ấp ủ gì
hơn
Ta có nhau để đời vui bận
rộn
Bắt được em giữa cõi người
lộn nhộn
Nắng cuối chiều ủ đủ ấm
hoàng hôn.
*.
Hà Nội, chiều 08.11.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHUYỂN MÙA
Len lén heo may trườn khe
cửa
Vồi vội nắng chiều cuộn
trốn mưa
Ngơ ngác lá vàng bung vào
gió
Lật đật mây dồn hong hóng
mưa.
*.
Làng Đá, chiều 13.10.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
HỨNG
Lãng đãng trăng vơi
Khạo khờ tôi
Ngơ ngác hứng em.
Đêm
Bốc hơi em vào tôi.
*.
Giáp Bát, đêm 09.10.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐỪNG ĐI
Ở lại đi
Một đêm thôi
Một đêm thôi, ở lại
Ta xin người ở lại, chỉ
một đêm
Ngoài kia trời lướt khướt
sũng đêm
Ta tí tách trong này mơ
hồ từng giọt rỏ
Ta nào khóc. Chỉ là ta
quá nhớ
Những chiều Thu ai tết
tóc bên thềm
Rãi trăng vàng ai ríu rít
hằng đêm
Và ai nữa khiến ta từng
ngộp thở.
Ta xin đấy. Ngoài kia là
những gió
Hun hút đêm, hun hút ánh
đèn mờ
Người ở lại.
Đừng đi!
Đừng đi!
Ta sợ
Bảy năm trời thoáng chốc
chỉ là mơ.
*.
Làng Đá, đêm 29.09.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHO
MƯỢN
- Tặng chị Nguyễn Thị Ngọc Diệp -
Người tình hỡi
Ta cho mượn đêm nay
Này mắt
Này môi
Này vòng tay
Này vòm ngực
Cả hơi thở của ta
Cả chỗ ta nằm, chỗ ta
lăn, chỗ ta ngủ
Người toàn quyền
Ta chỉ nhất nhất nghe.
Đừng rụt rè
Mà dạn dĩ tròn đêm
Tay tìm tay
Môi tìm môi
Đường cong tìm điểm nhấn
Tòa thiên nhiên mời gọi
sóng trườn về
Khúc nhạc lòng phủ nhẹ đê
mê
Đêm lạ lẫm trả về cho
thác đổ.
Này người hỡi
Yêu đi!
Yêu đi!
Kệ thế gian điên đảo
Chuyện thị phi cứ vứt ở
vỉa hè
Yêu đi nào
Người tình trẻ hào hoa...
*.
Hà Nội, đêm 25.09.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
VÁY CŨ
Tôi tìm em trong giấc mơ
tôi
Chiếc váy rách, cũ thời
con gái
Tôi nhử tôi rút sợi chiều
thật vội
Se nỗi buồn chơi vơi
Tôi cạn chiều. Tôi cạn
bóng tôi
Chiếc váy rách, cũ thời
con gái
Tôi khờ khạo xúi tôi tấp
tểnh
Víu nhành xuân víu nỗi
lênh đênh
Chiều xập xềnh.
Xộc xệch nụ cười tôi
Chiếc váy rách, cũ thời
con gái
Tôi bỏ lửng tiếng cười từ
năm ngoái
Em đi rồi.
Váy cũ có dần phai.
*.
Hà Nội, 24 tháng 09.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TÔI THẤY...
- Tặng cháu Ngô Văn Linh -
Văn bản Đặc khu
Đánh đu câu chữ
“Nước láng giềng chung
biên giới Quảng Ninh”
Chẳng yếu tố Bắc Kinh?
Chẳng liên quan Trung
Quốc?
Chẳng thách thức lòng dân
yêu Tổ Quốc?
Bốn nghìn năm lịch sử
Hơn nghìn năm chinh chiến
chống Tàu
Dòng dõi Vua Hùng
Con cháu Quang Trung
Trước kẻ thù
Trước giặc Tàu
Chưa một lần khiếp sợ!
Giờ...
Chệt (*) ra vào Việt Nam như
đi chợ
Chúng gom đất, gom nhà
Chúng lọc lừa bán buôn ép
giá
Chúng phá rừng
Chúng cướp biển Đông
Chúng biến Việt Nam thành
kho thuốc nổ
Ai “rước voi giày mồ”?
Ai khiến triệu triệu trái
tim Việt Nam nghẹt thở?
Trường Sa
Hoàng Sa
Bauxite, Formosa...
Bao thảm họa...
Kẻ nào rước về đổ lên đầu
dân Việt?
Nên nhớ:
Ông cha ta chưa 1 lần coi
giặc Tàu là bạn
Kẻ thù truyền đời không
thể gọi anh em
Hào khí nước Nam lẫm liệt
oai hùng
Đâu chịu cúi mình trước
bá quyền phương Bắc!
--------
(*): Tiếng lóng gọi người Trung Quốc
*.
Hà Nội, ngày 05.09.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐỘC THOẠI Ở PHIÊN TÒA
- Chú giải: Sáng sang làng Tám mua đồ cúng Rằm, thấy một bé trai
đang “dằn mặt” cha mẹ, Đặng Xuân Xuyến vội cảm tác đôi dòng. -
Đứa trẻ
Hiếng mắt nhìn mẹ
Gằn giọng nhìn cha
- Các người:
Ở đâu khi con vấp ngã?
Ở đâu khi con đói lòng?
.....
- Nói đi:
Ai say săn gái
Ai mải mồi trai
Bỏ con cút côi thui thủi
nhà mình?!
Đấy là gia đình
Hay nơi động thổ?!
.....
- Các người múa mép khua
môi
Trổ tài bêu nhau chối tội
Rồi rửa lỗi
Rồi gột sai
Bằng những cọc tiền con
không đòi hỏi
Để quên mẹ mải mồi trai
Để quên cha say săn gái
Để con đêm ngày thác loạn
.....
- Ôi!
Các người...
Khốn nạn!
*.
Làng Tám, 25 tháng
08.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
XẾ CHIỀU...
- thơ vui cho Khờ -
Bực!
Gạ bán chẳng ai mua
Gạ cho chẳng ai nhận
Gạ tặng chẳng ai cần
Đứng đứng ngồi ngồi
Chỏng trơ
Ế.
Ừ!
Chẳng bù khi còn trẻ
Chả rao bán
Chả gạ mua
Chỉ vẩn vơ cười
Đã ngọt ngào tanh tách
tôm tươi
Mẹ thói đời
Đểu.
Này.
Chửi đấy
Cha đứa ngày trước háu ăn
Mẹ đứa ngày trước nhỏ dãi
chết thèm
Giờ...
Chạy cả đâu rồi
Cha lũ tồi
Đểu.
*.
Làng Đá, đêm 25 tháng
08.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHUYỆN QUÊ
Về quê
Gặp cháu dâu đầu ngõ
Tròm trèm tuổi 90
Móm mém cười:
- Thưa Ông! Em Tuấn Hưng
có về lễ Tổ?
Thằng chắt chạy ra hô hố:
- Cụ chả thèm cưới vợ
Cháu chắt mòn răng chờ
chén cỗ
Đến chừng nào cụ mới chịu
hồi xuân...
Đứng chặn giữa sân
"Ông anh" nhánh
trên thò lò mũi dãi
Chả cần e ngại
- Chú về?
Muộn thế?
Cho anh nghìn mua gói bim
bim...
“Chị gái” nhành trên vừa
tè ướt bỉm
Huơ huơ bàn tay
Nghe chừng muốn lẫy
Chị cười
Tơn tớn hàm răng những
lợi
Bà bác năm trước thẹn
thùng:
- cháu
chào chú Xuyến
Năm nay đã dáng bề trên:
- Anh vào lễ Tổ
Rồi sang, bác anh có
chuyện.
Về quê
Nếp quê
Khó cho người trẻ
Chuyện quê
Thói quê
Ấm dạ người già.
*.
Hà Nội, ngày 22.08.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHÚT
YÊU...
Có chút Thu về trong nắng
say
Có mùi Sen dịu thoảng nhẹ
bay
Có người trai ấy chiều
hôm đấy
Vun một miền yêu nhẹ dâng
đầy.
*.
Hà Nội, ngày 20.08.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHIỀU
QUÊ ...
Nắng đẩy mây dồn phía đằng
tây
Mưa bụi lạnh thêm những
gót giày
Ngõ nhỏ gió luồn về run
rẩy
Nhao nhác lưng chiều cánh
vạc bay.
*.
Làng Đá, chiều 19 tháng
08.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TÌNH
VỘI ...
- Với M.Q -
Vội vã cuống cuồng quấn
chặt nhau
Chẳng vì yêu
Chẳng vì đầu mày cuối mắt
Ngấu nghiến nhau chỉ giải
nghiền cơn khát
Trách móc làm gì câu nói
đầu môi.
Rượu rót rồi?
Thì cứ lả lơi!
Men chửa ngấm?
Chả cần tình sâu đậm!
Người ta yêu mắt môi say
men rượu!
Ta với tình nặng nợ kiếp
ba sinh...
*.
Hà Nội, đêm 16.08.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BUÔNG
- Với N.T.N –
Chai rượu mừng tôi
rót
Chén rượu buồn em
bưng
Nào thì ta cùng
cụng
Chuyện đời, thôi
nhé, buông.
*.
Hà Nội, chiều 03 tháng
08.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐÊM VỠ
- Tặng V. yêu –
Đêm vấp em
Rỏn rẻn cười
Em cắn đêm vỡ
Mi huyền ngân ngấn hạt ngọc
vương.
*.
Hà Nội, đêm 01 tháng
07.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
VÔ TÌNH
Vô tình chạm phải tay
nhau
Mà sao ngại ngùng bối
rối
Mà sao nụ cười gượng vội
Ngẩn ngơ một ánh mắt
nhìn...
Vô tình thấy em bịn rịn
Người ta hờ hững đi
về
Tôi cười để ngăn rưng lệ
Tối ngồi thức đếm sao
rơi...
*.
Hà Nội, 02 tháng 06.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
MÙI EM
Mớm tình vào đêm
Trườn mình nếm cạn môi
mềm
Phần phật gió
Tí tách sương rơi mướt cỏ
Hao ngót đêm
Hao ngót em
Run rẩy trăng vàng nhỏ
giọt
Đẫm triền sông mùi em.
*.
Hà Nội, đêm 31.05.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
XA
Giọt thời gian thăm thẳm
Vụn vỡ vào một đêm
Tiếng cười khô khốc điểm
Nẻo bờ càng xa xăm.
*.
Hà Nội, 14 tháng 05 năm
2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BIỂN
SAU MƯA
- Kính tặng nhà thơ Nguyễn Thanh Lâm nhân đọc: BIỂN SAU MƯA(*)-
Biển sau mưa
Như thiếu nữ thẩn thơ tựa
cửa
Sóng dập dềnh
Biển mông mênh
Mơn mởn hương trinh nữ.
Sóng trào
Lào khào
Tiếng mơ
Thiếu nữ nhón chân
Khỏa trần chèn giấc ngủ.
-------
(*): tên bài thơ trong tập RỪNG XANH MƯA của nhà thơ Nguyễn Thanh
Lâm.
*.
Hà Nội, 11 tháng 04.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐUỐI
Em khẽ cúi
Giọt buồn vương khóe mắt
Đốt lòng anh heo hút
ánh em nhìn
Nghèn nghẹn đắng niềm đau
anh chôn chặt
Nửa đời tàn
Đuối sức một niềm tin.
*.
Hà Nội, 10 tháng 04.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
QUAN TRƯỜNG
- Tặng Nguyễn Minh, bạn tôi -
Nào, cứ uống, đếch gì mày
phải ngại
Làm “quan to” ngã ngựa
cũng chả hèn
Thiên hạ cười. Thây kệ
thiên hạ soi
Mày giả xỉn để đời thôi
khốn nạn.
Ừ, đời thế. Qua cầu thì
hại “bạn”
Dấn quan trường sao mày
chả chịu “khôn”
Đục kín dòng mày lại cố gượng
trong
Chúng nó đập bởi mày
không chịu hỏng
Ừ. Thế nhé. Lấy gia đình
làm trọng
Cứ vui đi, mặc thiên hạ vào tròng
Tiếc làm gì mấy thứ của
phù du
Thiên trả Địa, đếch gì
mày cay cú.
Nào. Uống nhé! Kệ cha
thiên hạ đú
Nào. Cứ say! Mặc mẹ thiên
hạ cù
Tao với mày trận nữa
ngoắc cần câu
Cho trôi tuột trò nhố
nhăng thế sự.
*.
Hà Nội, chiều 03.04.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Ở CHUNG
Em một con
Anh cũng một con
Em vừa son
Anh cũng đã son
Sao ta chẳng ghép làm
chồng vợ
Có chi mà mắc cỡ
Hoa đến thì phải nở
Ta chung nhà, chả sao.
Đừng ngại ngần
Đừng mãi là tình nhân
Ta kết duyên chồng vợ
Quên chuyện một lần lỡ dở
Ai cười mặc họ
Đời mình đâu đến lượt họ
lo.
Thế nhé em
Chăn thêm người sẽ ấm
Bếp chung nồi sẽ vui
Ta chung con thêm của
Bếp mùa đông đượm lửa
Ta với nhau mới đời.
*.
Viết lại, sáng 03.04.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
DẤU HỎI
- Tặng T.T -
Rau trên luống chắc gì
rau sẽ sạch
Người thôn quê đâu hẳn đã
chân quê
Rượu ngàn trận chửa tin
là tình bạn
Ngủ mòn giường chưa dám
gọi tình nhân.
*.
Hà Nội, 21 tháng 02 năm
2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BẾN
CHIỀU
- Tặng L.L -
Ngợp triền sông là gió
Tiếng vui cười phất phơ
Ồ! Miên man miền nhớ
Nhịp chiều rơi hững hờ...
Kìa một bông cúc lạ
Nụ bung từ chiều qua
Và một người đến lạ
Xòa tay búng gió lùa...
*.
Hà Nội, 02 tháng 02.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐÒ
CHIỀU
Chiều ghé qua bến cũ
Kìa, lầm lũi dáng
ai
Tiếng gọi dồn, khắc khoải
Ơi đò ... Ơi... Ơi đò...!
*.
Hà Nội, 30 tháng 01.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHIỀU
NHỚ
- Tặng L.L -
Ngơ ngẩn chi ơi chiều
Ngồi vét nụ cười
Lỡ rơi vì nhớ...
Ơ ...
Heo may rồi
Gió mồ côi
Hun hút trôi
Kìa...
Nhớ.
Này...
Cò hỡi
Sải cánh chi mà vội
Này...
Gió hỡi
Đừng lật vội tung chiều
Rối mây...
Lại nhớ!
*.
Hà Nội, sớm 18 tháng
01.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
GÁNH HÁT
Ngẩng mặt lên anh
Quệt nước mắt đi anh
Dừng thôi mấy trò “con
hát”
Đời vốn đủ đắng cay mặn
chát
Nếm cả đi anh để thấu
hiểu lẽ đời
Đừng đắp điếm nụ cười
Đừng ép niềm tin đem tráo
đổi
Chẳng phải quan tham
Chẳng cố phạm sai lầm
Hà tất ngán mặt sắt đen
sì xét xử
Hà tất khiếp lòng người
giận dữ
Chẳng sợ làm ma trong tù
Chẳng sợ tòa tuyên án tử
Ngẩng đầu lên để không
thẹn sống hèn.
Thôi nín đi mấy anh mấy
chị
Thương vay khóc mướn thế
đủ rồi
Bữa sáng người ta ăn
Bằng cả tháng nhà đông
con không cần
chi tiêu tằn tiện
Chai rượu người ta uống
Hơn tháng đẫm lưng mồ hôi
đám người lao động
Người ta ở nhà lầu
Người ta đi xe hơi
Con cái ngông nghênh tiêu
tiền chẳng phải nghĩ
Tiền ở đâu ra
Của ông của cha
Hay thiên hạ xót nghèo đã
nhón tay “lại quả”.
Đúng sai đã có quan tòa
Anh hãy ngẩng cao đầu
Thử một lần làm đấng
trượng phu
Và đám mấy người kia
Đâu cần rủ nhau khóc
mướn.
*.
Hà Nội, sáng 16 tháng
01.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TÀN
CHIỀU
- Tặng M.Q -
Gán tuổi đôi mươi
Em đổi nửa nụ cười
Theo gã trẻ trai ngực
trần dạn dĩ
12 bến đợi
Bíu ríu quá nửa đời
Duyên tình vẫn tít tắp mù
khơi
Chênh chao câu lý gọi
Lếnh loáng điệu hò rơi
Hềnh hệch em cười
Trắng trời mưa lấp lối.
*.
Hà Nội, chiều 08 tháng
01.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
MỘT TÔI
- Tặng cháu Đặng Hải -
Một chai
Một chén
Một tôi thôi
Một đêm gió quẩn chỗ tôi
ngồi
Một bàn tay lạnh quờ vai
lạnh
Một tiếng thở dài tôi với
tôi!
*.
Hà Nội, ngày 22 tháng
11.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHỊ VƯỢNG
- Tặng chị Vượng -
Xếp nón thúng quai thao
Chị khạo khờ
Gả cho gã đàn ông khó tìm
được vợ
Mười năm cặm cụi thân cò
Chị đắp lên gã đàn ông
rúm ró
Nụ cười no đủ phởn phơ
Ánh mắt biết gài nỗi nhớ
Mười năm làm vợ
Mười năm vò võ
Chị gằn lòng thao thiết
tiếng ầu ơ...
Thủ thỉ ru chị những giấc
mơ
Gã cột vào chị câu tình
chồng nghĩa vợ
Chị khạo khờ
Chị bấu bíu giấc mơ
Chị gồng thêm vài gánh nợ
Gã tang bồng sải cánh ước
mơ
Thêm mười năm thân cò
Thêm nữa mười năm chị âm
thầm lệ nhỏ...
Ngày trở về với công danh
đã có
Dắt theo mắt xanh mỏ đỏ
Gã tiêu nhiều tiền Đô
Gã nói toàn xì xồ
Gã đòi bỏ vợ.
Chị thẫn thờ
Nhìn giấc mơ
Nhìn những mảng màu bục
vỡ.
*.
Hà Nội, ngày 14 tháng
11.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CUỒNG
YÊU
-
Lưu ý: Bài thơ này Đặng Xuân Xuyến viết tặng một số bạn đọc có hôn nhân
trắc trở, không phải là bài kệ, bài phú luận sao tình dục, vì thế bạn đọc yêu
thích môn tử vi chỉ nên coi là những dòng cảm thán về một số trường hợp dễ đưa
hôn nhân đến thất bại, vì bài thơ chỉ đưa ra những ý nghĩa nguyên thủy của một
số sao, bộ sao, chưa chịu sự tác động, chi phối của Âm Dương Ngũ Hành, của
Cách-Cục, và ảnh hưởng qua lại giữa các tinh đẩu… được biểu hiện cụ thể trên
từng lá số.
Ta đầu hàng! Xin tạo hóa
buông tha
Mệt mỏi lắm Kiếp cư Tài
hãm địa
Nát Phu - Thê bởi chềnh
hềnh Cô-Quả
Sao nỡ bồi hội Phá - Phục
- Hình - Riêu?
Ta sợ rồi những phép thử
tình yêu
Đã Tham hãm còn đặt Đào
trực chiếu
Kiếp trai lơ nhiễu nhương
tình dâm loạn
Hội Riêu - Đà thêm bi lụy
chiếu chăn.
Cơ - Lương - Thìn gặp
Tuần - Triệt cắt ngăn
Khiến Phu - Thê đảo chao
bao trắc trở
Ngắm thiên hạ líu lo tình
chồng vợ
Thêm mủi lòng cời bếp lửa
trơ vơ.
Đêm vặn mình cạn kiệt
những hoang mơ
Ngày lặng lặng gặm khối
tình man dại
Xúi Tam Minh cúi đầu nghe
vô lại
Ngạo nghễ cười Riêu nhập
chủ dâm bôn.
Giữa hồng trần lẳng lặng
chọn cô đơn
Sát Tý - Ngọ hội Kiếp -
Riêu thành khốn
Gái dại giai rải tình
trăm bến bãi
Trai trải lòng hoang hoải
những bờ vai.
Vợ chồng mình nào khác vợ
chồng ai
Cũng ái ân cũng ánh nhìn
đằm đắm
Sao người ta nói cười vui
vạn dặm
Còn mình thì lệ ngược
chảy vào tim?
Có lẽ vì Mã - Lộc hội Phá
- Tham?
Hay sát tinh gặp Âm Dương
lạc hãm?
Ừ! Tham - Sát hội cung
nên thê thảm
Gái giang hồ, trai tứ
chiếng đề tên?
Mệt lắm rồi! Xin tạo hóa
lãng quên
Buông Mã - Lương đóng ở
nơi Tỵ - Hợi
Đời mỉa mai: lũ loạn dâm,
làm đĩ
Gột bao giờ mới hết được
tiếng nhơ?
Đạo vợ chồng nào đâu dám
thờ ơ
Nhưng Tử - Tham ở cùng
nơi Mão - Dậu
Uẩn khúc đấy, tình trường
này, cố giấu
Cửa thiền môn xin dựa
bóng sớm chiều!
Biết phận mình khoác số
kẻ cuồng yêu
Tình chồng vợ như trưa
chiều đổi áo
Tuế - Kỵ - Cô hay Đồng -
Riêu trở tráo
Cũng dâm ô, đắc kép tựa
Mã - Đào
Số phận này oan nghiệt
bởi trời cao
Ta phẫn uất. Hận bàn tay
tạo hóa
Trời cao hỡi! Trời cao
ơi! Đểu quá!
Cho đẹp rồi lại phá bởi
cuồng yêu!
*.
Hà Nội, chiều 10 tháng
11.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐÔNG VỀ
Thu rón rén nép mình sau
rặng liễu
Đông thậm thò ngấp nghé
phía bờ tre
Ưng ửng má thẹn thùng như
ngấm rượu
Ngăn ngắt chiều, cải ấp
nụ triền đê.
*.
Hà Nội, 07 tháng 11.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TÌNH ẢO
(thơ vui: tặng những cuộc tình qua mạng)
Anh ạ. Thật lòng thích em
không?
Thì em đang đến bãi ngô
đồng
Em già, em xấu, không như
ảnh
Chỉ sợ gặp rồi anh chả
thương.
Đấy, bữa hôm xưa, ở Định
Tường
Có người thề thốt nặng
lòng thương
Thế mà vừa gặp đã cao
chạy
Còn rủa em rằng: con ẩm
ương.
Vâng, thế nên em muốn tỏ
tường
Gặp rồi có xấu cố mà
thương
Đành rằng tình ảo không
như mộng
Cũng đừng làm tội những
triền sông.
Thì hẵng, em vừa ghé bến
Đông
Qua đò mới tới bãi ngô
đồng
Áo em xanh thẳm màu nước
biển
Em nghĩ, gặp em, anh
thích liền.
Thì bởi chồng em, gã
khùng điên
Suốt ngày lẩn thẩn chuyện
thần tiên
Bỏ em vò võ năm canh
trắng
Lạnh lẽo cô phòng, đông
mấy đông.
Vâng. Đúng là em đã qua
sông
Thì em đang ở bãi ngô
đồng
Đúng rồi, em đứng bên cây
sấu
Gớm. Chả ra chào còn cố
trêu!
Cái gì? Mày bảo bà quá
xấu?
Mày đứng ở đâu? Nấp ở
đâu?
Tiên sư thằng chó! Bà tìm
được
Xé xác mày ra chấm muối
tiêu!
*.
Hà Nội, 28 tháng 10.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TIẾNG
KHÈN
- tặng Vũ Thị Hương Mai -
Nhởn nhơ
Mặc cha giục sang bản bên
cho người ta bắt làm vợ
Mặc sương trắng là đà
giăng ngõ
Mặc mây chiều quẩn váy
lửng lơ
Mặc khèn ai bỏng rộp
phồng đêm
Cứ tủm tỉm
Cứ bơi theo dòng suối
Cứ men theo hương lài
Cứ nồng nàn dựa một bờ
vai...
Đông
Ừ, đông
Cây bàng trút lá
Vọng chuông chùa xa
Ơ này những là gió
Ơ này là những giấc mơ
Ơ này là mằn mặn tuổi thơ
Kìa! Nửa đêm chụm tay
khều lửa
Kìa! Tiếng khèn réo rắt
chiều mưa
Kìa!...
Vi vút gió...
Tiếng khèn rơi.
*.
Hà Nội, sáng 25 tháng
10.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Người đã đi rồi, đi quá xa
Bỏ ta ở lại với quê nhà
Hôm nay về lại thăm làng Đá
Ngơ ngẩn chiều tà ta với ta…
Giếng nước còn trong, bậc đã rêu
Chênh chao chiều vọng tiếng cu gù
Tháng chín thôi mà... sao đã lạnh
Thu vàng vồi vội rải nắng hanh.
Ừ, trách gì đâu, chỉ nhớ thôi
Người đi thì cũng đã đi rồi
Nào ai biết được duyên mà đợi
Mây tím lưng trời, thôi, cũng thôi.
*.
Hà Nội, chiều 20 tháng 10.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
THẾ GIAN SAY
- tặng nhà thơ Hoàng Xuân Họa -
Thế gian say đòi đập chén
trở cờ
Thế gian cười.
Thế gian khóc.
Thế gian mơ
Ngật ngưỡng bước.
Khành khạch cười.
Chửi cha thiên
hạ dở!
Rượu ba xu. Thế gian hóa
thằng rồ!
*.
Hà Nội, chiều 04.10.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
HƯƠNG
QUÊ
Hương cốm nhà bên duyềnh
sang nhà hàng xóm
Cô bé thậm thò vắt ngang
dải yếm
Níu bờ sông
Ơi ời “ra ngõ mà trông”
Vi vút gió đồng...
Ngẩn ngơ
giấc mơ
Níu đôi bờ bằng dải yếm
Chuốt tóc mềm làm gối
chăn êm
Áo tứ thân trải lá lót nằm
Gom gió lại để chiều bớt
rộng...
Thẩn thơ
Tiếng mơ thầm thĩ
“Người ơi...
Người ơi...”
Dan díu lời thề
Ngõ quê líu quíu.
*.
Hà Nội, chiều 31.08.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NGÂU VỀ
Chiều nay thấy se se lạnh
Hình như gió lại chuyển
mùa
Ngâu về loãng chiều nên
lạnh
Người tình tối có ghé
qua...
*.
Hà Nội, chiều 30.08.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BÙA YÊU
- Với NTY -
Bùa chẳng ném vào tôi
Lại cứ nhằm quăng vào
người đấy
Cả đời người ta nợ đậy
Luyện xong bùa rồi mắc
khổ thôi...
Ừ. Chẳng chịu tin tôi
Cứ đong mẽ người bóng bẩy
Cứ dụ miệng cười bóng
nhẫy
Líu quíu mớ ba mớ bảy
Rắn rồng rồng rắn lên
mây...
Biết không
Men đủ thì rượu mới nồng
Than vừa thì lửa mới đượm
Phải áo quần đâu mà thử
ướm
Tình yêu không phép cộng
trừ...
Ừ, đợi qua ba mùa lũ
Ừ, chờ sắp bốn mùa đông
Nụ cười chừng như đã
gượng
Người còn mải luyện bùa
yêu...
*.
Hà Nội, chiều 10 tháng
08.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐỢI
NGÂU
- Tặng út Hiền (Bảo Vân)
-
Nghiêng vành nón giấu
buồn theo sóng gợn
Đã Ngâu đâu mà rưng rức
chân cầu
Ngoái đầu lại bụi bạc màu
hoa cải
Trăng rủ buồn vàng võ
ngón tay thon.
*.
Hà Nội, 08 tháng 08.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHÁY
Em cắn
Rách màn đêm căng ứa
Hổn hển vầng trăng he hé
lén nhìn
Dấp dúi đám mây chiều cố
nán chờ
phút giây em
cắn
Đêm bỏng rộp
Em bỏng rộp
Đốt anh!
Cháy!
*
Hà Nội, 19 tháng 07.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
PHƯỜNG BÁT ÂM
Tâm tà ma
Khoác áo cà sa
Nhắng nhít đăng đàn lòi
đuôi loài chồn cáo.
Mực chưa ráo
Đã trở giáo
Lảm nhảm niềm tin phường
bát âm nhà Cuội.
Luật là gì?
Lệ là gì?
Tiền đè chết cha ba đời
thằng luật lệ.
Đạo chẳng còn
Đời chẳng trọn
Phùng mang trợn mắt đếch
ai nghe!
*.
Hà Nội, chiều 17 tháng
07.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
PHÍA
KHÔNG EM
Em hững hờ thả từng lọn
trăng suông
Anh nén thở đè muôn ngàn
con sóng
Vòng tay ôm có phần em
lơi lỏng
Khẽ co người khi chạm
khúc triều dâng.
Dẫu biết mình mãi không
thuộc về nhau
Dẫu biết sông chỉ một lần
thuyền đậu
Vẫn chau chuốt từng cơn
anh hổi hả
Mặc thu mình em vời vợi
bến bờ xa
Bến bờ nào rồi neo đậu
thuyền hoa?
Khúc sông nào sẽ níu
trăng buông tỏa?
Anh nào biết để buông lơi
ngóng đợi
Phía bờ anh hết heo hút
tiếng cười.
*.
Hà Nội, chiều 11 tháng
07.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NHỚ MẸ
Lòng quặn thắt
Nhớ những chiều nắng tắt
Kẽo kẹt gánh rau mẹ vội
về nhà
Dáng mẹ xiêu xiêu run rẩy
chiều tà
Cha ở phương xa
Chúng con còn bé dại
Gánh nặng gia đình trĩu
nặng đôi vai
Sương buốt sớm mai
Nắng táp trưa hè nhễ nhại
Mẹ gửi đồng xa tiếng cười
Mẹ mong đơm mùa trĩu hạt
Nhọc nhằn nhuộm lời mẹ
hát
Ngửa mặt nhìn trời tay
con nắm chặt
Nước mắt ngược vào tim
mặn chát
Con muốn hỏi trời cao
Con muốn cào đất rộng
Đâu là lẽ công bằng
Mẹ một đời nhân hậu thẳng
ngay
Sao lắm cơ cực đắng cay
Lặng thầm qua đời mẹ
Tan nát lòng con trẻ
Con về thăm mẹ
Thơ thẩn vào ra hương
khói nghẹn ngào.
*.
Làng Đá, 02 tháng 07.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NGƯỜI THƠ
Kệ vợ tru tréo hết gạo
Mặc con thiếu bữa xanh
xao
Người thơ tấp tểnh
in thơ
Mang thơ dọa tặng
trăm họ
Ngó nghiêng trò đời điên
đảo
Ngác ngơ thế sự ồn ào
Người thơ phiêu cùng mây
gió
Thả hồn bát phố luận
thơ
*.
Hà Nội, 12 tháng 06.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
LỜI HẸN
THÁNG TƯ
- Tặng 1 “người dưng” trùng tên với Phượng -
Tháng Tư qua lâu
rồi
Người dưng chưa trở lại
Phượng rực trời
Cháy rụi nắng chiều qua.
Người dưng à
Sao mãi cứ dửng dưng
Để mùa Hạ thêm lưng chừng
nỗi nhớ
Để lời yêu thêm ngập
ngừng trước gió
Để hoa học trò lơ lửng đỏ
giấc mơ.
Tháng Tư qua thật rồi
Người dưng hỡi có hay
Đã mấy tuần trăng trôi
qua ngày mười bảy
Đã mấy tuần trăng người
dưng không tới hẹn
Đã bấy ngày rồi nỗi nhớ
sắp thành quên.
*.
Hà Nội, 04 tháng 06.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TÌNH
BÁN MUA
- Tặng
T.T và những cuộc tình -
Người trước tôi em thề
non hẹn biển
Người trước nữa em hẹn
biển thề non
Với người nào em cũng
nguyện sắt son
Như với tôi
Như với dăm người khác
Trái tim yêu đem bán mua
đổi chác
Một chuyến đò gạ cập bến
nhiều nơi
Chuyến tình nào cũng “bèo
dạt mây trôi”
Cũng lả lướt vời vòng tay
xiết chặt
Đem hoang dại nơi đầu mày
cuối mắt
Em oằn mình đốt cháy
những đời trai.
Thương, thương lắm,
thương đời trai khờ dại
Đem niềm yêu da diết gửi
sai người
Tôi cay đắng neo nhầm nơi
bến đợi
Đêm tàn rồi!
Ly biệt nhé,
cuộc
tình em!
*.
Hà Nội, ngày 01 tháng
06.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TÌNH ANH
Nhìn anh đi!
Anh không phải người ta!
Em đừng sợ nỗi đau kia
lặp lại
Trái tim anh không run vì
thương hại
Sẽ ngàn lần không buộc
khổ vào nhau.
Em mở lòng mà buông xả
niềm đau
Mà run rẩy tiếng yêu theo
nhịp đập
Mà hối hả hòa dòng đời
tấp nập
Bão tan rồi.
Xanh thẳm một màu xanh...
Em hãy nhìn tận thăm thẳm
mắt anh
Để tìm lại niềm tin yêu
đã mất
Để nối lại vòng tay ôm
thật chặt
Yêu anh đi!
Sẽ ấm nở nụ cười!
*.
Hà Nội, 31 tháng 05.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐỜI KHÁT
- Thân tặng nghệ sĩ Võ Hoài Nam -
Này thì khát!
Uống cho đời đỡ khát
Rượu tình đời men ủ nhiều
năm
Khát chất chồng
dồn nén
tháng năm
Ta đốt cạn cái đong đời
cay đắng
Uống!
Thì uống!
Cho lì khoảng lặng
Cho lòng ta chạm được tới
lòng người
Cho u buồn phiêu bạt tận
biển khơi
Cho Nhật Nguyệt thẹn lòng
mà hửng nắng.
Uống!
Thì uống!
Dốc cạn lòng cùng uống
Khát khao ơi hãy tan chảy
tận cùng
Thế gian này dẫu sấp ngửa
trắng đen
Ta như bạn sống một đời
không thẹn.
Uống!
Thì uống!
Ngán chi mà không uống!
Rượu tri âm thêm vững
mạnh bước đường!
*.
Hà Nội, 30 tháng 05.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NGHĨA MẸ TÌNH CON
- Cảm tác khi ca sĩ Ngọc Sơn khóc cám ơn mẹ -
Sơn khóc mẹ chín tháng
mang nặng đẻ đau
Vì chồng con cả đời ăn
kham mặc khổ
Hưng tố mẹ lừa tiền quỵt
nợ
Rồi đăng đàn mở tiệc đãi
tình trai
Ôi đạo người! Lắm lý lẽ
thảo mai
Phận làm con cũng lận
nhiều cắc cớ
Khóc mẹ Phạm (01) bõ công
sinh nở
Thương mẹ Huỳnh (02) tủi
cực một lần sinh.
----------------
(01): Mẹ ca sỹ Phạm Ngọc Sơn (Ngọc Sơn)
(02): Mẹ ca sỹ Huỳnh Minh Hưng (Đàm Vĩnh Hưng)
*.
Hà Nội, 29 tháng 05.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
QUÁ KHỨ
Quá khứ buồn cứ để ngủ
yên
Đừng ném vào nhau nỗi đau
hiện tại
Đừng gầm ghè nhau ánh
nhìn thương hại
“Mây của trời hãy để gió
cuốn trôi.”
Oán hờn gì câu nói đầu
môi
Có yêu đâu mà biện môi
với lưỡi
Ghé qua nhau chỉ giải nghiền
cơn khát
Đắng đót làm gì vị mặn mồ
hôi.
Quá khứ buồn cứ để lạc
trôi
Trăng với sao không đắp
nền hạnh phúc
Thuyền với biển không nối
cầu nguyện ước
Mây gió buồn cứ để dật dờ
trôi.
*.
Hà Nội, ngày 27 tháng
05.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
LAN MAN... VÀ CHUYỆN THẰNG BẠN
- Thân tặng nhà thơ Nguyễn Đăng Hành –
I.
Bạn rủ tôi về nhà nghe
hát
Lôi chiếc CD cũ mèm
Chọn Những ánh sao đêm
Bật
Âm thanh phát ra cọt kẹt
Câu được câu mất
Bạn mơ màng
Lắc lư cùng “làn gió thơm
hương...”
“Dòng sông mát xanh trải
quanh phố phường” (1)
Tôi đã từng sợ tiếng
thạch sùng
nửa đêm tờ lạch tạch não
nùng...
II.
Đêm.
Bạn dựng tôi dậy khoe
tiền nhiều
Lôi từ gầm giường những
tờ tiền đỏ như rưới máu
Tôi không hỏi tiền nhiều
từ đâu
Bạn tránh nhắc từ đâu
tiền nhiều
Cẩn thận
Vuốt vuốt những tờ tiền
Mắt lim dim
Bạn thả hồn vào khoảng
không tối lịm
Quánh đêm
Rờn rợn
Khuôn mặt bạn
Vời vợi của thánh nhân
Ma lanh của ác quỷ
Tôi đã từng sợ ma.
………..
(01): Lời bài hát Những Ánh Sao Đêm
*.
Hà Nội, đêm 19 tháng
05.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
LAN MAN... VÀ CHUYỆN ĐÀN CỪU
- Thân tặng anh Vũ Đình Ninh
Chủ nhiệm Website Văn Đàn Việt -
I.
Tôi đặt cược đời mình
Bằng nụ cười nhếch mép
Bằng vòm ngực lép kẹp
Bằng căn phòng mốc meo
ướt nhép
Bằng cót két tiếng giường
ọp ẹp
Bằng cả tiếng ngủ mơ chóp
chép...
Tôi kỳ vọng quá nhiều!
Tôi đặt cược quá nhiều!
Hình như...
II.
Đàn cừu
Ngoài kia...
Con đầu đàn vừa bị hóa
kiếp
Cả đàn chết khiếp
Lẩy bẩy
Chen đẩy
Vào chuồng
Ông chủ oang oang
Bà chủ nhẹ nhàng
Đàn cừu
Im lặng
Cúi xuống
Nhai...
Đống rơm trước mặt oải
mùi.
*.
Hà Nội, ngày 19 tháng
05.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHIỀU
- Thân tặng nhà văn Lê Mai -
Bóng nắng xiên xiên
Đổ chiều vời vợi
Gió hiu hắt gió
Buồn lay lắt buồn.
*.
Hà Nội, ngày 12 tháng
05.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NGU NGƠ
Ơi gió trên cây
Ơi mây trên núi
Ơi đêm trăng lủi
Ơi ngày mưa rây.
Hãy đến nơi đây
Để thương về đó
Ngàn đêm trăng tỏ
Mấy mùa trăng lu.
Thương trái mù u
Bỏ lăn bỏ lóc
Thương chùm quả cóc
Dịu nồng vu vơ
Thương kẻ lơ ngơ
Vùi đêm thổn thức
Tiếng cười rưng rức
Nướng hồn suối mơ
Thôi ta chẳng nhớ
Thôi ta chẳng chờ
Chỉ là tình ảo
Chỉ là hư vô
*
Không yêu sao nhớ
Không yêu sao chờ
Đếm thời gian ngược
Tháng ngày ngu ngơ.
*.
Hà Nội, 12 tháng 05.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
XEM BÓI
- Tặng Ái Nhân Bùi Cao Thế -
Cưới vợ rồi lại bỏ
Đủ 3 lần mới thôi
Đời lấm lem, vẹo vọ
Rút ruột mà nhả tơ.
Đi xem thầy bảo thế
Về nhà cứ lo lo
Đường tình duyên đến tệ
Nửa đời đằm bến mê.
Mẹ bảo, xưa ông ngoại
Khen cháu mình tài trai
Duyên tình tuy lận đận
Công danh ắt phát tài.
Giờ mới tuổi bốn hai
Chưa một lần yêu ai
Nghề hai năm chín việc
Biết năm nao phát tài.
*.
Hà Nội, ngày 10 tháng
05.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TRÒ ĐỜI
- Kính tặng nhà thơ Nguyễn Khôi -
Thôi!
Thì thôi!
Về quê
Ráng “làm người tử tế”
Chính trị vốn lưu manh
Đếch có chữ tình
Biết thế nên đếch cần xin
xỏ.
Mẹ nó!
Làm người giờ càng khó
Thất thế sa cơ đã nản
Còn sợ “Truy cùng diệt tận”
Đến hồi mạt vận
Ngã ngựa rồi mới thèm một
chữ NHÂN
*.
Hà Nội, sáng 08 tháng
05.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TIỆC RƯỢU TRONG MƠ
- Tặng “thằng bạn” trong mơ -
Dốc ngược chai
Chắt thêm vài giọt rượu
Cạn ly này
Mai mỗi đứa một nơi
Ly rượu này
Mày rót
Tao say
Khề khà mãi
Mày say
Tao rót
Nhấp môi thôi
Mai mỗi thằng mỗi ngả
Ngày tháng xa
Mày
Tao
Kiếp không nhà
Tao xa lạ
Cõi trần đày đọa
Mày xa hoa
Tiên cảnh phiêu bồng...
Ừ!
Cạn nhé
Mày ơi
Cạn nhé
Ừ!
Nhấp môi
Mai
Mỗi ngả
Mỗi thằng...
*.
Hà Nội, 2 giờ sáng 03
tháng 05.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
VĂN THÙY "DỊ NHÂN"
- Tặng nhà thơ Văn Thùy “dị nhân”-
Cuống quýt với thơ
Lử đử cùng thơ
Say thơ như điếu đổ.
Cả đời
Đánh đổi
Được gì?
- Dăm ba bài thơ dán tem
"thơ bụi'. (1)
Thiếu vợ
Thiếu con
Đâu phải Kép Tư Bền
Sao cứ bắt miệng cười tim
héo.
Đời lắt léo
Phận eo sèo
Thây kệ thế gian úp mở.
Giả ngố
Mượn chữ bày trò
Vác thơ
Tưng tửng.
(1): Chữ của nhà thơ
Nguyễn Khôi
*.
Ân Thi, đêm 22 tháng
04.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHẤP CHỚI
Có người líu ríu theo
chồng
Buông lơi lời hát
Bỏ ngày xuân ngăn ngắt
Thúc nhịp trống dồn...
Se sắt buồn
Ơi người “xe chỉ luồn
kim”
Ơi người nhớn nhác đi tìm
Đầu ghềnh cuối bãi
Lời xưa có còn mê mải...
Tìm ai...
Kìa ai...
Lừng chừng câu hát
Gió gằn ràn rạt
Trời mưa...
Chấp chới cánh diều.
*.
Làng Đá, 21 tháng 04.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ẨM TRỜI
Em gạ một đêm chồng vợ
Cho mùi da thịt thơm
hương
Mấy ngày hôm nay mưa tợn
Ẩm trời, khó ở, thấy ghê.
Ừ thì, một đêm thôi nhé
Mai đừng, nữa gạ một đêm
Mùa này ẩm trời dài lắm
Da đây thịt đấy đến mòn.
*.
Hà Nội, 13 tháng 03.2017
SẮC XUÂN
- Cảm tác khi thăm vườn hoa
nhà thơ Chử Văn Long -
Hoa bưởi thơm lừng cả
không gian
Gió xuân hây hấy ngực
căng tràn
Mấy giỏ lan rừng khoe lộc
biếc
E lệ mai vàng nhuộm thắm
xuân.
*.
Hà Nội, ngày 23 tháng
02.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐỪNG THỀ
- Tặng Trần Hải Sơn -
Đừng khắc lời thề lên đá
Thời gian mưa nắng bào
mòn
Lấy ai làm chứng nhân.
Đừng vẽ lời thề trên cát
Sóng duyềnh dan díu bước
chân
Tình nhân thành kẻ lạ.
Đừng ghim lời thề vào lá
Tuyềnh toàng đám gió mồ
côi
Lời yêu nghe đắng vội.
Hãy nghe vọng tiếng con
tim!
Hãy thở nhịp đập trái
tim!
Hãy đặt trong tim lời
thề!
*.
Hà Nội, ngày 18 tháng
02.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
VALENTINE LẠNH
Lăn phải
Lăn trái
Cái chăn!
Mày thật vô duyên
Cuộn tròn
mãi không đủ ấm.
Lật người
sang phải
Lật người
sang trái
Tại mày! Cái gối chẳng êm
Cả đêm
hại tao cả nghĩ.
Ờ nhỉ...
Lại valentine
Lẻ người
Lẻ chăn
Lẻ gối.
*.
Hà Nội, ngày 14 tháng
02.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CƯỠNG
Rỉ rắc mưa
Rét ngọt trở mùa
Em vê tròn ném tôi vào
cơn lốc
Tay run rẩy
lẩy từng khuy cúc
Ngai ngái hương
thầm thĩ
em cười
Vít cổ xuống
Cong người
Em rướn...
Em!
*.
Hà Nội, 10 tháng 02/2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
THIẾU NỮ
Ô kìa người ngọc giữa sớm
mai
Áo xiêm trễ nải chả chịu
cài
Ngực nõn phập phồng ru
hồn gió
Bồng đảo in hồng trong
mắt ai.
*.
Hà Nội, ngày 05 tháng
02.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
MƠ ĐÊM
Đêm
Trở mình
Cuống cuồng vòng tay ghì
hơi ấm
Giật mình
Ánh mắt nửa đêm
Hun hút đại ngàn gió
hú...
Thèm trận cuồng lũ
Dào dào trùm ải chờ
mưa...
Khát...
Đêm...
Yên ả.
*.
Hà Nội, đêm 28 tháng
12.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
MEN ĐẮNG
Đây men rượu hơn 15 năm
trước
Chót nhấp môi ta trượt
bước xuống bùn
Ngoái đầu nhìn vẫn hồn
lạc chân run
Thon thót sợ vô tình gặp
lại.
Ừ ly nữa. Cớ chi phải
ngại
Ta cứ say. Mặc thiên hạ
phỉnh lừa
Cạn ly này có quên được
chuyện xưa?
Đau thương đấy đến ngày
nào lành sẹo?
Ừ thì cứ trách ta bạc bẽo
Cứ rêu rao ta ân ái hững
hờ
Quá thật thà ta ra kẻ ngu
ngơ
Ngớ ngẩn cược đời mình
nơi kẻ chợ.
Đau. Đau lắm. Lặn ngược
dòng lệ rỏ
Trời cao xa dung dưỡng lũ
yêu hồ
Cố vẫy vùng thoát xa khỏi
chốn nhơ
Ta chết lặng nửa đời
không phân tỏ.
Ừ ly nữa
Ừ thêm ly nữa
Ừ thì say! Ừ quên quãng
sống thừa
Quên bóng tà lẩn khuất
phía song thưa
Ta cạn chén đón bình minh
trước cửa.
*.
Hà Nội, đêm 10 tháng
12.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐỜI NGHỆ SĨ
- Tặng MC Lê Thanh Bạch -
Nước mắt ngược vào tim
đắng chát
Đời “con hát”
Kiếp tằm rút ruột nhả tơ
Mua vui mấy nhịp trống
chèo
Ngẩn ngơ mây trôi bèo
dạt...
*.
Hà Nội, 24 tháng 10.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHIỀU LẠ
- Tặng L.L -
Sợ đêm về quẩn gió xáo
xác khuya
Cố vét vớt nắng chiều rơi
trên lá
Chênh chao thể nụ cười
nhòe áo lạ
Te tẻ chiều
nhớn nhác
nhón chân qua.
*.
Hà Nội, chiều 02 tháng
10.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TÔI NGHE
- Lời dẫn: Nhân ông Phạm Trọng Đạt, Cục trưởng
Cục Chống tham nhũng nói với phóng viên báo Dân Trí: cần làm rõ thông tin về
những khối tài sản rất lớn của một nữ trưởng phòng thuộc Sở Xây dựng Thanh Hóa.
Và những thông tin trên mạng về những “nghi vấn tiêu cực” ở một số bộ phận quan
chức,... Đặng Xuân Xuyến cảm tác đôi vần:
------------------
Tôi nghe...
Quan đầu tỉnh xứ Thanh
(1)
Cung phụng bồ nhí siêu xe
bạc tỉ
Biệt thự rải khắp nơi
Chiếm đất vàng phố thị
Còn ủ mưu đầu cơ chính
trị
Bợ gót đưa “nàng” vào cơ
cấu
Quan thật giầu!
Quan tính kế thật sâu!
Quan lấy tiền từ đâu?
Từ bòn rút dân đen?
Hay tận vét bằng trò buôn
quan bán chức?
Tôi nghe...
Quan đầu tỉnh xứ Bái khử
nhau (2)
Hệt như phim hình sự
Vì ân oán tư thù?
Vì ăn chia không đủ?
Vì lật lọng bảo kê ghế
ngồi cơ cấu?
Tháng Tám mùa thu
Tám phát giang hồ
Khô khốc nổ
Niềm tin gục đổ
Náo loạn lòng người
Choáng váng tình đồng
chí.
Tôi nghe...
Quan đầu tỉnh Hà Giang
(3)
Thiết lập vương triều nhà
Triệu
Này thì vợ
Này em trai
Này thêm chồng em gái
Mật ngọt ruồi bu
Khoanh vùng chia nhau cát
cứ.
Tôi nghe...
Đứa trẻ Gia Lai chết
trong tức tưởi (4)
Ba năm tới trường bằng
mượn áo rách của anh
Bà Lò Thị Phanh (5)
Bệnh viện trả về
Không tiền thuê xe
Xác cuốn chiếu
Gập ghềnh xe thồ hơn trăm
cây số.
Tôi nghe...
Những mảnh đời khốn khó
Những anh Vươn (6) sắp
trơ lì hãi sợ
Có câu tức nước ắt vỡ bờ
Khi niềm tin rạn vỡ.
-------------------
p/s:(1): Bí thư tỉnh Thanh Hóa: Trịnh Văn Chiến
(2): Đỗ Cường Minh (nghi can và cũng là nạn nhân) bắn chết Phan
Duy Cường (Bí thư tỉnh Yên Bái) và Ngô Ngọc Tuấn (Chủ tịch HĐND tỉnh Yên Bái)
(3): Bí thư tỉnh Hà Giang: Triệu Tài Vinh.
(4): Em Ksor Sôn ở xã Ia Der, huyện Ia Grai, Gia Lai.
(5): Chị Lò Thị Phanh ở xã Mường Sại, huyện Quỳnh Nhai, tỉnh Sơn
La.
(6): Anh Đoàn Văn Vươn ở Vinh Quang, Tiên Lãng, Hải Phòng.
*.
Hà Nội, chiều 21 tháng
09-2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
SẮC THU
Tiếng cười trong veo,
ngọt lịm
Ngác ngơ, chim Ngói gật
gù.
Ngõ nhà ai hoa tim tím
Dịu dàng níu khách lãng
du.
*
Làng Đá, 17 tháng 09.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
LỠ
Tôi đắm hồn tôi nơi bến
vắng
Lướt khướt trăng vàng rớt
đáy sông
Thầm thĩ với người từng
vun mộng
Trăng kia bến cũ có thay
dòng?
Mỗi độ chiều tàn, đêm rủ
xuống
Môi kề môi ấy có lạ
không?
Và đã khi nào mỏi mòn
trông
Héo hắt than hoa lạc cuối
dòng?
Có còn đứng đợi chờ trăng
xuống
Mơ dạo cùng ai cõi phiêu
bồng...?
Tôi biết, nhưng thôi, chỉ
rầu lòng
Ái tình cố níu cũng bằng
không
Lòng người còn thẳm hơn
sông rộng
Chỉ lỡ nhịp chèo đã qua
sông.
*
Hà Nội, chiều mưa
19.08.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
VỀ ĐI EM
- Thương tặng T.T.Q.T -
Về đi em! Về ngắm trăng
buông
Câu mái đẩy lèn sâu ký ức
Dựa vai anh ngắm đời rất
thực
Cổ tích trầu cau đã hết
nhựa rồi.
Em cứ về! Ừ! Một lần thôi
Dẫu nắng bên sông không
còn chấp chới
Câu lý ngày xưa dẫu thôi
diệu vợi
Ta tựa vai nhau nối lại
câu hò.
Em cứ về! Đừng mải đắn đo
Về một lần thôi nằm nghe
sông hát
Về một lần thôi rộn đêm
gió mát
Nghe tiếng lòng khủa nước
đêm trăng
Em cứ về! Ừ! Một đêm
trăng...
*.
Hà Nội, đêm 30 tháng
07/2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHUNG
- Tặng Quỳnh Hương -
Em có cần anh không?
Nếu cần anh hãy cùng anh
chung sống
Gạo nấu chung nồi
Chăn trùm chung gối
Ta chia chung ánh mắt nụ
cười...
Đừng ngại em ời...
Giường nhà anh đủ dài, đủ
rộng
Chăn nhà anh đủ ấm, đủ
nồng
Ta khêu ngọn lửa hồng
Ta nối câu quan họ
Ta bện mây với gió
Kết thành thuyền chơi trăng...
Em sẽ là buồm căng
Anh sẽ là gió lộng
Thuyền trăng mình thơ
mộng
Dập dìu giữa biển xanh
Em. Nào, về với anh!
*.
Hà Nội, trưa 25 tháng 04.
2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BẠN QUAN
Bạn cũ lâu ngày gặp lại
Chén rượu quê đưa đẩy tẩy
trần
Tao ruột ngựa hỏi câu ngớ
ngẩn
Mày làm quan chắc kiếm
bộn tiền
Chức ấy rẻ mà sinh lắm
lãi
Mày học ngu nhưng thủ
đoạn tài
Tao học giỏi nhưng mù thủ
đoạn
Mãi long đong chức phó
dân quèn
Mày nhăn mặt chửi tao
thằng đểu
Quá nửa đời mãi chửa hết
ngu...
Rượu tới tầm
Mày ghé tai tao
Nói thật nhỏ
Căng tai mới rõ
Làm người khó
Làm quan càng khó
Chốn quan trường chó vịt
giống nhau
Mày than đời chỉ rặt
những thau
Quan càng lớn chữ nhân
càng nhỏ
Ví miệng quan giống trôn
trẻ nhỏ
La liếm quen rồi nào biết
bẩn dơ.
Tao gật gù giả bộ ngớ ngơ
Khen các quan vì dân vì
nước
Nghe nửa câu mắt mày trợn
ngược
Chửi tao khùng hệt “lũ
dân ngu”
Mày chửi thề đặc giọng
quân khu
Đời đã chó
Quan trường càng chó
Rồi nhăn nhó
Than đời mày nhọ
Mấy tháng trời bổng lộc
hụt xơi...
Rượu mày mời
Tao uống khó trôi
Thịt mày gắp
Tao nhai khó nuốt
Trời nhiều gió
Hay lòng tao nổi gió
Rượu đầy vò
Tao ngất ngưởng vờ say.
*.
Hà Nội, trưa 18 tháng
03.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
XUÂN
Áo trắng em cười với gió
đông
Run rẩy đào phai đón xuân
nồng
La đà trong gió đôi vạt
nắng
Ngơ ngẩn trai làng, ngơ
ngẩn xuân
*.
Làng Đá, 22 tháng 2 năm
2016
(Rằm tháng Giêng - Bính
Thân)
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
VIẾT CHO NGÀY VALENTINE
Có lẽ xưa đường tu vụng
dại
Vung vãi tình giờ nghẹn
đắng chữ yêu
Ta nhìn người mà rậm rật
bờ môi
Cứ da diết vòng tay tình
chồng vợ.
Đêm rũ xuống. Ngằn ngặt
niềm yêu đắng
Chăn gối đơn rệu rạo đêm
trường
Ta rụt rè ngóng gió muôn
phương
Mà ứa lệ. Mà bẽ bàng cay
đắng...
Tình yêu ơi sao xa xỉ thế
Đến bao giờ thoát khỏi
bến mê
Đến bao giờ hết rầu rĩ
tái tê
Lại hối hả dệt mộng lành
ân ái...
Ừ, đừng nói đạo người
phải trái
Tình bán mua soi kỹ làm
gì
Chót nhỡ nhàng phận hẩm
duyên thiu
Thì cũng cố vê tròn chữ
nghĩa.
Thôi, ta mặc lời người
độc địa
Cố nín câm giữ biển lặng
sóng ngầm
Ta gồng mình giữ chặt vẻ
trầm ngâm
Chầm chậm bước giữ nhịp
đời thật chậm.
San niềm vui gom vội niềm
cay đắng
Ta cuộn mình sống hết
kiếp nhân sinh.
*.
Hà Nội, đêm, 14 tháng 02
năm 2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
KHÁT
- Tặng V yêu
Đừng em
Trời ngoài kia lạnh lắm
Em có nghe gió rít gai
người
Nào ngồi xuống
Nhích gần anh chút nữa
Tay trong tay cho hơi ấm
loang đều
Anh thật lòng. Chỉ với em
thôi
Đừng nghi ngại
Đừng gợi lời thề thốt
Ta khát nhau, chỉ vậy, đủ
rồi
Em cần gì lời chót lưỡi
đầu môi
Tình yêu mến đâu cần lời
vô nghĩa.
Nào nằm xuống
Vùi ngực anh
Dán chặt
Tay siết tay xua giá lạnh
tan rời
Đôi ngực trần cọ xiết
ngùn ngụt hơi
Dòng nham thạch cuộn từng
cơn nóng hổi
Thế. Thế. Thế.
Căng người
Em hứng đợi
Môi đốt môi
Anh thiêu trụi đất trời
Trăng thượng tuần ngấp
nghé đón triều dâng
Tình chan chứa
Em ơi…
Tình chan chứa
Nào nằm xuống
Thỏa thuê từng cơn khát
Em, em ơi... đêm sắp qua
rồi...
*.
Hà Nội, đêm 18 tháng 01
năm 2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
THU SỚM
Em hỡi! Mùa thu đã đến
chưa?
Có nghe se lạnh gió
chuyển mùa?
Có nghe thoang thoảng
thơm cốm mới?
Có thấy nhà bên rúc rích
cười?
Em nhỉ. Mùa thu đến thật
rồi
Sương chiều bảng lảng rắc
muôn nơi
Diều ai dìu dặt chòng
chành nắng
Vắt vẻo em cười. Ơ ... đã
thu.
*
Làng Đá, Hưng Yên
18.09.2015
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
EM ƠI
- Với L.L -
Em!
Hẹn rồi sao chẳng tới
Để rượu nồng đắng ngắt bờ
môi
Giọt sầu.
Chênh vênh.
Chới với.
Em!
Hứa rồi sao chẳng đợi
Để buồn héo hắt mảnh
trăng côi
Đắng đót
giọt chờ
giọt đợi.
Em!
Đến rồi sao quay vội
Để sầu dâng ngợp đắm hồn
tôi
Lướt khướt
trăng nhàu
mờ lối.
Em!
Nỡ nào gom giả
dối
Bẽ bàng chén rượu đợi
giao bôi
Chim trời...
Em ơi...
Cá lội...
*.
Hà Nội, đêm 05 tháng 09
năm 2015
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐÊM
- Tặng V yêu -
Đêm bức bối
Em đè ta nghiến ngấu
Đêm chuyển màu
Cắn rách toác bờ môi.
Em ưỡn người
Rướn ngực
Hé môi
Ta lách lưỡi lựa chiều
yêu khớp nhịp.
Bấu chặt tay
Em đẩy ta bắt nhịp
Đêm lõa lồ
Rần rật
Đốt thịt da.
*.
Hà Nội, đêm 26 tháng 06
năm 2015
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NHỚ
- Tặng V yêu -
Đêm tỉnh giấc
Khát mắt cười chiều qua
lăn trên chiếu
Căng người
Run rẩy cuộc yêu.
Đêm dài quá
Gió trườn qua khe cửa
Mưa rỉ rả
Tiếng cười rúc rích vọng
từ xa...
*.
Hà Nội, 14 tháng 04 năm
2015
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BIẾT
Ừ biết
Em rồi chẳng đợi
Mà lòng chẳng nỡ buông
lơi.
Ừ biết
Chỉ lời giả dối
Mà tin, tin đến cạn lời.
Thôi thì
Sắm vai người dại
Ngô nghê với tháng năm
dài
Một mai giữa đời gặp lại
Chỉ là lữ khách vãng lai.
Thôi thì
Xuân tình trễ nải
Gãy duyên, gãy cả trâm
cài.
*.
Hà Nội, Ngày 21 tháng 03 năm 2015
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
DẠI
Lại gặp người ta ở phố xa
Lại giọng người ta khéo
khéo là
Lại men say ấy, vòng tay
ấy
Lại lựa phím đàn...
Lại đứt dây...
*
Hà Nội, 18 tháng 02.2015
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
EM
Ta gạ em cạn chén
Thế là em cạn ta
Nửa đời ta trễ hẹn
Em nồng nàn đốt ta.
Run rẩy, em ghì ta
Quấn vào ta hoang dại
Thẫn người, ta ngây dại
Uống em từng giọt say.
Trời đất như cuồng say
Ngả nghiêng theo nhịp
phách
Nửa đời trai trinh bạch
Em nhuộm ta ngả màu.
*.
Hà Nội, đêm 21 tháng 01
năm 2015
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
THỨC
Ngủ đi
Đừng mãi nghĩ
Đã là gì đâu
Sao bắt người ta len vào
giấc ngủ
Tội lắm
Người ta buồn
Mình bứt rứt con tim
Ngủ đi
Khuya rồi
Lăn phải lăn trái làm chi
Vò đầu bứt tóc làm gì
Chiếu chăn hơi người đã
thiếu
Nghĩ nhiều có được gì đâu
Mùa đông đêm dài càng
lạnh!
Ngủ đi
Khuya rồi
Thôi đừng gặng hỏi
Thôi đừng mãi nghĩ
Một mình
Đêm lạnh
Dài thêm.
*.
Hà Nội, đêm 15 tháng 01
năm 2015
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
QUÊ NGHÈO
Quê tôi nghèo lắm
Vẫn lác đác nhà tranh
Vẫn tiếng thở dài những
chiều giáp hạt
Vẫn bát cơm chan mồ hôi
mặn chát
Cha cả đời lam lũ
Mẹ một đời chắt chiu
Khoai sắn vẫn len vào
giấc ngủ
Tuổi thơ tôi đói ngủ
Thương cánh cò bấu bíu
lời ru.
Quê tôi nghèo lắm
Phiên chợ còn èo ợt nghèo
hơn
Dăm ba nải chuối
Vài mớ rau tươi
Mẹt sắn, mẹt ngô
Í ới mời chào cao hơn mời
cỗ
Lèo tèo dăm người bán
Lẻ tẻ mấy người mua
Ế bán
Chán mua
Phiên chợ quê xác xơ già
cỗi.
Quê tôi nghèo lắm
Lũ trẻ gầy như con cá mắm
Lũ trai mặt mũi mốc meo
Gặm nhấm nỗi đau nghèo
khó
Nơm nớp âu lo đời như
chiếu bạc
Thương con cò con vạc
Mỏi cổ chồn chân trên
đồng đất của mình.
Quê tôi nghèo lắm
Nước mắt rơi từ thời chị
Dậu
Tiếng oan khiên từ thời
Giáo Thứ
Âm ỉ bủa quanh
Bám đeo đặc quánh
Chiếc cổng làng dựng lên
thật đẹp
Sừng sững bê tông cốt
thép
Ngạo nghễ tượng đài
Ngạo nghễ trần ai
Chiếc cổng làng thành tai
hại
Giam hãm đời người
Tù túng giấc mơ.
Quê tôi nghèo
Nghèo cả giấc mơ...
*.
Hưng Yên, chiều 29 tháng
12-2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHẾT
Chén rượu buồn cay đắng
Ta tiễn người sang ngang
Kể từ trăng tàn ấy
Ta chết dần ai hay.
*.
Hà Nội, chiều 17 tháng
12-2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
VỀ QUÊ ĐI MÀY
- Với Nguyễn Xuân Thành -
Mày về quê chơi đi
Tao lại dạy mày chơi trò
trận giả
Mày lại dạy tao bóng
chuyền bóng đá
Lông nhông đầu làng cuối
ngõ
Cướp cờ
Đánh đáo
Đủ trò
Mày khờ khạo
Tao ngây ngô
Nghéo tay cưới chung một
vợ
Bọn bạn bảo tao mày 2
thằng dở
To xác rồi đầu vẫn cứ ngu
ngơ.
Mày về quê chơi đi
Biền biệt thế
Bặt tin như thế
Tao nhớ mày
Rượu tao uống chẳng say
Đêm cuối cùng mày nói
thật hay
Khắc trong tim bạn hiền
tri kỷ
Nghéo tay tao hẹn ngày
trở lại
Hai mấy năm trời
Nước chảy bèo trôi...
Mày về quê chơi đi
Về với tao. Về với thời
thơ dại
Về đi mày
Đừng lời nói gió bay.
*.
Làng Đá, Ngày 11 tháng
12-2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
VƯƠNG
VÍU
Chiều nay nghe người ta
bảo
Sang năm được tuổi lấy
chồng
Nghe lời mẹ cha xây mộng
Với người bữa trước ghé
chơi...
Líu lo ra chừng khấp khởi
Người ta khen ngợi đủ
đường
Nào là tính tình cao
thượng
Nào là mắt phượng môi
son...
Thế rồi người ta hơn hởn
Vẽ vời tới chuyện sinh
con
- “Chao ôi con em đẹp
lắm
Tươi xinh nào khác trăng
rằm
Hương thơm trải xa trăm
dặm...”
Mỉm cười, người ấy xa
xăm...
Vẫn biết chẳng thể có
nhau
Sao cứ âm ỉ nỗi nhớ?
Vẫn biết duyên tình lỡ dở
Sao còn vương víu câu
thề?
*.
Hà Nội, chiều 27.11.2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
LIỀN ANH LIỀN CHỊ
Ơ này lúng liếng
Ơ này lả lơi
Nhịp phách chơi vơi
Chênh vênh lời hát
Ờ thì gió mát
Ờ thì trăng thanh
Ngơ ngẩn liền anh
Ngả nghiêng liền chị
Gió luồn mộng mị
Mớ bảy mớ ba
Yếm thắm nhú hoa
Đêm trăng rờ rỡ
Người ơi người ở
Người ở người ơi
Nhịp phách buông lơi
Tính tang tang tính.
*.
Hà Nội, 07 tháng 10 năm
2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Ở LẠI
Thì cứ lại đây. Ngồi
xuống đây
Nhấp chén rượu thơm ủ lâu
ngày
Ngoài kia mưa gió nhiều
như thế
Ở lại đi em. Mai hãy về.
Ta biết sự đời cũng nhiêu
khê
Mười hai bến nước lắm ê
chề
Em về hay ở đều như thế
Ngang dọc miệng đời chẳng
bớt chê.
Thôi ở lại đây. Nghỉ lại
đây
Ngực ta làm gối thật êm
dầy
Tay ta làm nệm nhung rất
ấm
Em quấn thân ta tựa chăn
mềm.
Ta muốn đêm này em với ta
Quyện từng hơi thở trộn
thịt da
Ưu phiền cứ mặc trôi theo
gió
Nào hãy cùng ta dạo bến
mơ.
*.
Hà Nội, chiều 04 tháng 09
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
MƠ TRĂNG
- Thương tặng T.T.Q.T -
Em rướn mình hà hít nụ
hôn anh
Tê tái lắm. Cuộc tình
mình thật tội
Môi khóa môi mà sao xa
vời vợi
Đêm cuống cuồng khỏa lấp
nỗi chơi vơi.
Anh vùi mình giấu vội lệ
rơi
Tim rời rã giữ cõi hồn
trống vắng
Câu yêu đương nửa chừng
nghẹn đắng
Đêm rã rời lẩn khuất ánh
trăng thanh.
Anh ngại ngùng khi em
chợt hỏi anh
“Anh hạnh phúc hay chỉ
lời chót lưỡi”
Biết nói sao để không
thành giả dối
Rưng rức buồn...
Day dứt giấc mơ trăng.
*.
Hà Nội, đêm 02 tháng 09
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NGƯỜI XƯA
Thấm thoát thế mà đã mười
năm
Hôm nay gặp lại khác xưa
nhiều
Lời em nhạt lắm, xa xăm
lắm
Em chỉ chiều ta. Đâu có
yêu.
Ta biết nên ta cố nói
nhiều
Để lòng bớt lạnh, bớt cô
liêu
Người ta chẳng bảo tình
dang dở
Chỉ đẹp với ai quá dại
khờ!
Ta trách vì ta quá dại
khờ
Dại khờ nên mãi cứ ngu
ngơ
Mười năm gặp lại em chẳng
nỡ
Ta lại mơ hồ lạc bến mơ.
Ta biết chiều nay gió
lạnh về
Mưa dầm rồi sẽ đến lê thê
Người ta gói ghém dăm
chuyện cũ
Vất ở Tây hồ cũng đã lâu.
*.
Hà Nội, chiều 08 tháng 08
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
HƯƠNG THU
Ô kìa chiều
Ai thả nắng vương cây
Tóc rối ai bay
Mòn ai đuôi mắt
Điệu lý buông lơi tính
tang khoan nhặt
Da diết bổng trầm xao xác
sông xưa
Ta hỏi chiều
Thu đã về chưa
Mà lá vàng rơi khẽ
nghiêng thật nhẹ
Mà gió mơn man vuốt ve
thật khẽ
Biêng biếc trời chiều
Man mát hương sen.
Ta hỏi chiều
Sao rất đỗi thân quen
Tí tách bếp ai dẻo thơm
cốm mới
Câu lý giao duyên ngập
ngừng bối rối
Bồng bềnh người ơi
Mây tím lưng trời.
*.
Hà Nội, chiều 07 tháng 08
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHÁN YÊU
Em lại đến cuốn ta vào
hoan lạc
Chớp nhoáng tình
Nhớp nháp men yêu.
Em về rồi ném lại cô liêu
Chăn gối lệch
Nụ cười bạc phếch.
Ta bỗng chán vị yêu nhạt
thếch
Xộc xệch tình
Lếch thếch tiếng yêu.
*.
Hà Nội, chiều 07 tháng 08
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
LỠ HẸN
- Với T.L.A -
Người hẹn cuối tuần sẽ
ghé chơi
Ta về khấp khởi đứng với
ngồi
Hôm qua thứ 7 mưa dày quá
Tận chủ nhật này mưa vẫn
mưa.
Người lại một lần lỡ ghé
chơi
Ta lại chông chênh vỡ nụ
cười
Ơi hỡi ông trời đùa dai
thế
Rắc ngâu sao lại rắc mùa
hè!
*.
Hà Nội, đêm 14 tháng 07
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐỪNG TRÁCH ANH
Đừng trách anh ngắc ngứ
mãi chữ yêu
Chỉ ngấu nghiến em cho
nghiền cơn khát
Không biết dìu em nương
theo câu hát
“Yêu nhau mấy núi cũng
trèo...”
Đừng trách anh viện mãi
số tréo kheo
Chỉ muốn cuốn em vướng
dây oan nghiệt
Không biết ghìm em giấu
cơn cuồng nhiệt
“Yêu nhau cởi áo trao
nhau...”
Đừng trách anh tim chẳng
biết buồn đau
Cuống quýt cuồng say
những tình vội vã
Đắng đót tim em lửa nồng
hóa đá
Yêu nhau chết lặng nửa
đời...
Đừng trách anh cay nghiệt
thế em ơi
Anh muốn hương yêu mặn
mòi say đắm
Nhưng sợ đường yêu dấn
sâu vực thẳm
Yêu nhau chuốc hại cả
đời...
Đừng trách anh...
Đừng trách nữa...
Yêu ơi...
*.
Hà Nội, đêm 19 tháng 06
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BỎ TÌNH
- Với Quyên yêu -
Anh nhé, em đành bỏ cuộc
yêu
Vì em sợ lắm những buổi
chiều
Gió lạnh mưa dầm run ngõ
vắng
Lủi thủi em ngồi ngóng
trăng thiu.
Anh ạ, mà thôi nói chi
nhiều
Duyên mình nào biết sẽ về
đâu
Loan phòng lẻ bóng em cứ
đợi
Ong bướm dập dìu anh cứ
vui.
Rồi sẽ có ngày anh bỏ đi
Khi em nhan sắc chẳng còn
gì
Lạnh lùng anh đẩy em ra
phố
Anh bảo tình yêu đã hết
rồi.
Biết thế nên giờ em sẽ đi
Này đây chìa khóa trả tay
người
Và này chiếc nhẫn đôi chỉ
rưỡi
Và nữa đôi giày, cả khăn
đôi.
Anh nhé, tình ta đã ngắt
rồi
Em về hong lại tuổi đôi
mươi
Ướp vào trong đó đôi dòng
chữ
Hận kẻ sang sông nát một
đời.
*.
Viết lại, đêm 24 tháng 07
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BUÔNG BỎ NHÉ EM
Này em
Sao mãi nói chuyện không
có thực
Sao mãi đau nỗi đau không
thực
Tự nhốt mình
Tự đày mình
Sao dại thế, hả em!
Con chim khôn biết chọn
cành đậu
Người sống khôn biết bỏ
hận thù
Ai dại ai
Ai nuốt lệ vì ai
Trời xanh biết
Anh và em đều biết
Oan ức chi buông lời cay
nghiệt
Chuyện lâu rồi cứ để gió
cuốn trôi.
Chạm trán nhau dẫu hà
tiện nụ cười
Thì cũng chớ cau mày,
quay mặt
Em như thế càng thêm quay
quắt
Những nỗi đau tự tạo cho
mình
Những nỗi đau giả thực
của mình.
Em hận mình
Em hận trời xanh
Em hận anh bầm gan tím
ruột
Em cố giữ trái tim rức
buốt
Em cố giữ niềm đau giả
thực
Em được gì?
Sao khổ thế, hả em!
Buông bỏ đi
Chuyện cũng lâu rồi
Ai nợ ai đâu còn quan
trọng
Em hãy sống như một thời
đã sống
Trái tim lành hít khí
trời xanh
Em không cần thầm cám ơn
anh
Như cái thủa còn nhiều bỡ
ngỡ
Như cái thủa em cười rạng
rỡ
Buông bỏ đi
Chuyện cũng lâu rồi.
*.
Hà Nội, ngày 12 tháng 05
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
EM NHẮN TIN RẰNG
Em nhắn tin rằng: Thương
anh ghê
Gà trống nuôi con lắm
vụng về
Nghe chuyện rầu lòng,
thương anh quá
Sợ lắm miệng đời, chẳng
dám qua.
Em nhắn tin rằng: Ở quá
xa
Nên chỉ loanh quanh giúp
gọi là
Chén bát lâu ngày ai giúp
rửa?
Sân vườn ai dọn lúc nắng
mưa?
Em nhắn tin rằng: Đã yêu
chưa
Thấy bé hôm xưa cũng
chẳng vừa
Người đâu tí tuổi mà ghê
gớm
Xóm dưới làng trên lắm kẻ
gờm.
Em nhắn tin rằng: Chớ bờm
xơm
Người ta nào phải cá
trong nơm
Thiên hạ bây giờ chiêu
trò lắm
Thôi, vì con cái, “nhịn”
vài năm.
Em nhắn tin rằng: Nghĩ mà
căm
Oan gia ngõ hẹp, muốn băm
vằm
Mẹ cha cái lũ ham tình
ái!
Sư bố cái đồ chẳng giống
ai!
*.
Hà Nội, đêm 04 tháng 05
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TIM ĐAU
Chẳng biết nữa
Con tim đã bao lần chắp
vá
Thêm một lần đau nữa
Có sao đâu.
Hắt hiu chiều
Xao xác gió vu vơ
Lời hẹn ước ném chềnh
hềnh đầu ngõ.
Ta dẫu biết trăng lúc mờ
lúc tỏ
Vẫn không quen lời yêu
chóng hao gầy
Ta sẽ cố để không ai thấy
Héo hắt chiều
Sưng tấy trái tim yêu.
*.
Hà Nội, chiều 03 tháng 05
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
ĐỜI TẠM
Những mảnh đời loang lổ
Vắt ngang chợ tạm
Sầm sập hơi thở
Sâm sấp mồ hôi
Khùng khục tiếng cười
Chí chóe tiếng gà tiếng
vịt.
Đứa trẻ cố moi từ đống
đất
Khẩu súng đã bị gãy nòng
Giấu vội sau lưng
Chạy vào góc chợ
Khuôn mặt bừng lên rạng
rỡ.
Thiếu phụ trệu trạo nhai
cơm
Lơ đễnh nhìn túp lều dựng
tạm
Bầu trời ảm đạm
Khuôn mặt u ám
Thấp thỏm bữa cơm buổi
tối
Biết kiếm ở đâu...
Thiếu phụ gục đầu
Vai khẽ rung rung.
*.
Hà Nội, ngày 26 tháng 04
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
SAY YÊU
- Với T.L.A -
Yêu thương nhé. Một lần
thôi. Là đủ
Ta đâu cần gian díu giữa
nhân gian
Uống nữa đi. Đây rượu
ngọt. Môi mềm
Đêm lạnh lắm đừng để ta
lẻ bạn.
Nào nâng chén cho sầu sầu
rũ bỏ
Trút áo xiêm cho đêm bớt
ngại ngần
Đây rượu nồng, men ủ đã
nhiều năm
E ngại thế... Làm sao ta
chẳng giận.
Thì ta biết thuyền em
chưa bến đậu
Giấu mơ hoang vật vã đợi
phong cuồng
Ta nhốt mình đằng đẵng
mấy mùa ngâu
Nén lơi lả loạn điên nơi
cõi mộng.
Ừ thì rượu. Ừ thì thơ. Ừ
mộng đẹp
Ừ thì say cho hỉ hả phong
trần
Đêm phập phồng, ngực nõn
hứng trăng non
Môi đón lưỡi uống hương
tình bất tận.
Yêu thương nhé.
Một lần thôi. Là đủ
Ta đâu cần gian díu giữa
nhân gian...
*.
Hà Nội, đêm 11 tháng 04
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
LÁNH YÊU
Sao chẳng nói yêu từ sớm
Khi anh đương còn trẻ
trai
Bây chừ lừ đừ, lọm khọm
Anh nào dám mộng với ai.
Đâu phải ra chiều ái ngại
Đâu phải giả đò lo xa
Chỉ e nhỡ đường ân ái
Khiến em đứt ruột chiều
tà.
Thì đấy, em chớm vào hạ
Anh đà ngấp nghé thu qua
Chữ yêu nghe chừng xa lạ
Biết mình, chẳng dám mơ
xa.
Ừ thì, tình yêu không
tuổi
Ừ thì, cố học người ta
Nhưng đà chồn chân mỏi
gối
Bước dồn bước hụt khó
qua.
Thôi đành như người xa lạ
Hững hờ gom gió mùa đông
Thẩn thơ nhìn cây trút lá
Lánh nghe điệu lý tơ
hồng.
*.
Hà Nội, đêm 24 tháng 03
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
MÙA XUÂN
“- Cô bé ơi bán tôi nhiều
mớ
Thừa dăm đồng tôi gửi
phiên sau
Tôi không quên. Và mong
cô sẽ nhớ
Lính nghèo mà. Thông cảm
nghe cô.”
Đám lính trẻ cười vang
rồi nhanh bước
Cô nhìn theo xao xuyến nụ
cười
Cơn gió thoảng nhẹ trưa
hè nóng nực
Tôi ngỡ mình lạc giữa mùa
xuân.
*.
Viết lại, 12 tháng 03 năm
2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHIA TAY
- Với Nguyễn Minh Phượng -
Chia tay nhé
Đừng buồn em nhé
Chút nắng chiều vội vã
chạy từ lâu
Em đừng tiếc gió chiều
bảng lảng
Ánh hoàng hôn tím sẫm
chân trời
Em đừng tiếc phút giây
ngóng đợi
Đừng tiếc chiều đếm lá
vàng rơi.
Chia tay nhé
Đừng buồn em nhé
Ánh hoàng hôn vụt tắt lâu
rồi
Em nhớ đến bến sông ngày
ấy
Nhặt cho anh câu hát lỡ
quên
Em hãy đến gốc đa đầu ngõ
Xóa dùm anh dòng chữ mộng
mơ.
Chia tay nhé
Đừng buồn em nhé
Đêm tàn canh
Vọng tiếng ơi đò
Qua bến cũ đừng nghe sóng
dội
Cũng đừng nhìn ghế đá
tuổi thơ
Dẫu lòng em day dứt vô bờ
Câu ca cũ
Con đò chiều
Và gió chiều bảng lảng
Em hãy nhớ giờ là kỷ niệm
Dư âm buồn
Day dứt cũng thế thôi
Ta chia tay
Đêm hết đã lâu rồi.
*.
Viết lại, đêm 11 tháng 03
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
XÓT
TÌNH
- Với TLA -
Thì nghĩ, mình không làm
được
Nên anh lần lữa chưa về
Trên này mưa đang rỉ rắc
Em ơi! Anh thấy tái tê.
Anh nhớ hôm đầu gặp mặt
Hai ta ríu rít nói cười
Thế rồi, vòng tay xiết
chặt
Thế mà, ước hẹn chơi vơi.
Mấy lần, điện không nghe
máy
Thư về, cũng chẳng buồn
xem
Em ơi lẽ nào là vậy
Tình mình tình chỉ một
đêm.
*.
Hà Nội, ngày 26.02.2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
MƠ EM
Đã dặn lòng chỉ được
ngắm em thôi
Sao cứ để tim mình nhức
nhói
Em bên ai nói cười vui
vẻ thế
Tay trong tay mắt cứ
biếc như cười.
Ừ thì rằng nó trẻ,
đẹp trai
Nó giỏi giang lại con
nhà quyền thế
Nhưng van em đừng dịu
dàng như thế
Có gì hay mà tíu tít nói
cười?
Ta thực lòng chỉ muốn
ngắm em thôi
Đâu dám ước điều ta mong
đợi
Chỉ tại em cứ thản nhiên
rời rợi
Đốt lòng ta bằng ánh mắt
biết cười.
Ta nhủ lòng đừng mãi ngu
mơ
Nhưng tim ta cứ run rẩy
đợi chờ
Ta già rồi, ốm yếu lại
ngu ngơ
Sao cứ khát giấc mơ em,
rõ khổ.
*.
Hà Nội, chiều 18 tháng 02
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHỚM GIÀ
Mình già rồi anh nhỉ
Thời gian thế mà nhanh
Mới vài chuyện loanh
quanh
Tóc đã pha màu bạc.
Em lặng nhìn nơi khác
Tiếng thở dài nén sâu
Như gom cả trời ngâu
Mưa phủ dầy lấp lối.
Ngập ngừng anh bối rối:
- Nói già nghe sao được
Chỉ là không như trước
Da sạm màu hơn thôi.
Em khẽ mím đôi môi
Mắt thôi nhìn nơi khác
Giọng thoảng nghe khang
khác:
- Mình già rồi mà anh...
*
Hà Nội, ngày 23 tháng 01
năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NGƯỜI ĐẸP
- Tặng Liên PHS K11 -
Em nhỉ, “có người rẽ
ngang đây
Khẽ nhón gót chân, nhẹ
như này” (*)
Lấp lánh nụ cười, ôi,
duyên lắm
Nắng cũng ngác ngơ, rớt
bên thềm.
Thì đấy, hương nồng vẫn
quanh đây
Vương víu bâng khuâng cả
nửa ngày
Người đâu mà trắng, tươi
như nắng
Suối tóc vờn bay giỡn
nắng vàng.
--------
(*): Thơ của Liên PHS K11
*
Hà Nội, ngày 05 tháng 12-2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHẲNG CẦN CHỒNG
- Với người mẹ đơn thân -
Chỉ muốn con thôi. Chẳng
muốn chồng
Phải thằng cờ bạc thế là
xong
Nay nó gá đề mai gá bạc
Chiếu đất màn trời...
Chịu nổi không?
Chỉ muốn con thôi. Chẳng
muốn chồng
Quơ nhầm thằng nghiện thế
là xong
Chổi cùn rế rách đem cầm
cố
Sớm thành góa phụ... Có
cực không?
Chỉ muốn con thôi. Chẳng
muốn chồng
Vướng thằng mê rượu thế
là xong
Nay nó chửi thề mai nó
đập
Sống thừa như thế... Có
đáng không?
Chỉ muốn con thôi. Chẳng
muốn chồng
Vớ thằng say gái thế là
xong
Loan phòng vò võ thân đơn
chiếc
Nuốt lệ thành dòng... Có
tủi không?
Chỉ muốn con thôi. Chẳng
muốn chồng
Nhầm thằng sợ gái thế là
xong
Chăn xô gối lệch hồn đơn
chiếc
Héo hắt cuộc đời... Đắng
cay không?
Chỉ muốn con thôi. Chẳng
muốn chồng
Hỏi người quân tử sẵn
lòng không
Một vốn bốn lời xin gửi
đủ
Đây chỉ cần con! Chẳng
cần chồng!
*
Hà Nội, ngày 28 tháng 11
năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
KHÓC CHÁU CÚC
- Mong cháu sớm được siêu thoát -
Vào gặp cháu lần cuối
Cháu đã vội đi rồi
Không một lời trăng trối
Chỉ nụ cười khép vội trên
môi.
Cháu cướp công cha mẹ
Cháu trả nghĩa bạn bè
Ở tuổi đã biết lo biết
nghĩ
Ở tuổi biết dặn mình phải
gắng tròn chữ hiếu
Sao cháu lỡ đành lòng dứt
bỏ
Mang theo nhen nhúm ước
mơ
Mang theo niềm tin dang
dở
Lặng lẽ rời bỏ cõi đời
Lặng lẽ rũ bỏ kiếp người
Xót xa nghịch cảnh
Kẻ bạc đầu tiễn kẻ đầu
xanh
Ai oán, nát lòng
Tệ lắm cháu ơi...
Oán trách, giận hờn nào
có ích chi
Những đàm tiếu, thị phi
Những hàm oan, hờn tủi
Giờ đều vô nghĩa
Thôi cũng coi nợ trần
gian đã hết
Cháu yên lòng về thế giới
bên kia
Vất trả cõi đời nỗi đau
số kiếp.
Xót cháu yêu phận bạc
Chú đau lắm
Cúc ơi...
*.
Làng Đá, ngày 15 tháng
11-2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
RƯỢU SAY
Ừ này thì rượu. Ừ thì say
Ừ rượu tri âm ủ lâu ngày
Ta uống đêm nay cho thỏa
thích
Cho trời cùng đất ngất
ngưởng say.
Nào nhấc chén lên. Cạn để
say
Men tình chiu chắt ủ bấy
nay
Đêm nay ta hứa say cùng
bạn
Thế gian? Điên đảo được
mấy ngày?
Thôi kệ cuộc đời. Ta cứ
say
Rượu ngọt đào thơm vơi
lại đầy
Ta kệ Cuội già từ cung
Quế
Khẩn khoản mời ta ghé đôi
ngày.
Ta chẳng ghé đâu. Ta ở
đây
Sóng sánh mềm môi chén
rượu đầy.
Thôi Cuội về đi ta chỉ
muốn
Đêm nay thỏa thích ta
được say.
*
Hà Nội, đêm 04 tháng 10
năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
TRẢ EM
Đứng trước em anh thành
người rất lạ
Thả rông hồn đắm đuối mắt
em
Em rất gần
Nhưng cũng thật xa xăm
Em hời hợt để anh thèm vị
biển
Em hoang sơ để anh khát
đại ngàn.
Anh ngợp mình trong ảo
vọng ái ân
Mải lặn ngụp xây lâu đài
trên cát
Giấu niềm riêng em thản
nhiên bỡn cợt
Kéo mùa đông giá lạnh
nhích gần
Anh đốt mình cháy bỏng si
mê
Thổn thức mãi miền yêu
không thể.
Anh biết thế
Và anh không thế
Sánh vai em dạo bước song
hành
Gió đại ngàn khắc khoải
rừng xanh
Sao phải lén mơ nơi xa
lắm
Trả lại em niềm đau đằm
thắm
Trả đêm hoang vật vã rã
rời
Câu thơ tình viết vội gãy
đôi
Nhịp yêu ấy anh đành lỡ
dở
Chân nhẹ bước. Tim yêu bỏ
ngỏ
Khép nụ cười héo hắt nửa
đời trai.
*
Hà Nội, ngày 23 tháng 10
năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
BỎ YÊU
- Với P.T.T -
Em nhắn gửi ta mấy ý yêu
Nào mây lãng đãng quắt
quay chiều
Nào hanh hao nắng se se
lạnh
Nào mấy bữa nay lá rụng
nhiều.
Ta có cần đâu mấy ý yêu
Đừng than nắng nhạt với
mưa nhiều
Đã quen kiêu hãnh đêm
lạnh vắng
Đừng díu gian ta ánh
trăng thề.
Ta đã quên rồi những đam
mê
Tơ giăng ngáng lối nghẽn
đường về
Nhịp yêu sai lỡ ta bỏ hết
Thôi đừng rủ nguyệt níu
gió mây.
Thì cứ về đây hóng gió
tây
Giỡn trăng sóng soãi vắt
ngang đồi
Hồn ta từ bữa đi hoang ấy
Đã chết từ lâu tiếng yêu
rồi.
*
Hà Nội, ngày 25 tháng 10
năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NỠ NÀO THẾ EM
Nỡ nào gọi anh bằng chú
Để anh nói chuyện không
vào
Nhìn nhau có chiều gượng
gạo
Chuyện trò cứ nhạt làm
sao
Nỡ nào gọi anh bằng chú
Để anh nhanh bạc mái đầu
Hơn chừng đôi ba chục
tuổi
Có nhiều xa cách lắm đâu
Nỡ nào gọi anh bằng chú
Em nghe có thấy nặng nề
Đâu phải vì anh thích trẻ
Chỉ là xưng chú không
quen
Nỡ nào gọi anh bằng chú
Quen rồi khó đổi lắm em
Anh vầy nhưng còn xuân
lắm
Nỡ nào cứ chú thế em.
*
Hà Nội, ngày 29 tháng 10
năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
QUA ĐÒ
- Với Nguyễn Minh Phượng -
Chiều trở lại bến xưa
Thấy sông trôi khác quá
Mây trời bay cũng lạ
Gió hình như chuyển
mùa.
Đâu tiếng ai cười
đùa?
Đâu đêm trăng thao
thức?
Sông ơi còn thổn thức
Vắt ngược dòng về đâu?
Đã qua mấy mùa ngâu
Em sao chưa về lại?
Đò xưa ơi khờ dại
Neo mình đậu nơi đâu?
Em giờ ở nơi đâu?
Có thương về chốn cũ?
Có tan vào giấc ngủ
Buốt lạnh vài giọt ngâu?
Nắng tắt màu từ lâu
Mưa đã thôi tầm tã
Gió ngừng cơn vật vã
Sông oải mình, ngác ngơ.
Sao ta mãi thẩn thơ
Thương một thời lỡ dở...
"Người xưa đâu xa
vắng
Ai đưa tôi qua đò.".
*
Hà Nội, ngày 27 tháng 09
năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CHIỀU THU
Bảng lảng chiều
Em thẩn thơ nhặt nắng
Tiếng chim kêu lảnh lót
sau vườn
Chiếc lá mỏng cuộn mình
rơi khẽ
Gió liu riu
Run rẩy khóm cúc vàng
Ngơ ngác nắng
Em thẩn thơ nhặt nắng
Hoa cúc vàng se sẽ trổ
bông.
*
Hà Nội, đêm 12 tháng 09
năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
RU CON
- Với con yêu Đặng Tuấn Hưng -
Con mỗi ngày mỗi lớn
Mình mỗi ngày mỗi già
Tóc thêm dầy sợi bạc
Đêm trở mình nhiều hơn.
Lặng nhìn con nằm ngủ
Ngổn ngang mối tơ vò
Ầu ơ... Thương cái ngủ...
Giấu nỗi buồn trong thơ.
Giận “người lớn” dạy hư
Khiến con thơ phải khổ
Con níu vào giấc ngủ
Kiếm nụ cười trong mơ.
Con như búp non tơ
Cần đời cha bóng cả
Cha đã qua mùa hạ
Chở che con mấy mùa?
Ầu ơ... Ơi cái ngủ
Ngủ ngoan nào con yêu...
*
Hà Nội, đêm 20 tháng 08
năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
QUÊ TÔI
Quê hương tôi bên dòng
sông sắc đỏ,
tháng tám lo nước lũ tràn
về.
Tôi thương lắm vùng quê
chiêm trũng ấy
màu áo nâu mưa nắng dãi
dầu.
Thương hạt gạo lặn lội
mưa bão,
tắm mồ hôi kẻ khuya sớm
tảo tần.
Giữ biên thùy tôi nhớ
không quên
những đoàn xe hướng nhanh
biên giới.
Các cháu ơi ở nhà ngoan
học giỏi.
Những lời chào nghẹn đắng
đầu môi.
Tuổi mười bốn tôi ngây
thơ lắm,
mãi bần thần nhìn hút
bánh xe lăn.
Mẹ nuôi tôi bằng khuya
sớm nhọc nhằn,
bằng câu hát gánh cuộc
đời tần tảo.
Nơi biên giới giữa ấm
tình đồng đội,
tôi ngỡ mình ngon giấc
trong nôi.
Dẫu một thời thơ trẻ
nhanh trôi,
với quê mẹ tôi còn nhỏ
dại.
Bạn bè ơi có về qua nơi
ấy
cho gửi lời về ĐỖ HẠ quê
tôi.
*.
Viết lại, ngày 09 tháng 08.2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NGƯỜI ƠI … NGƯỜI Ở
- Với Nguyễn Minh Phượng –
Ngơ ngác níu tìm “người
ơi người ở”
Chống chếnh men say
“người ở đừng về”
Quan họ dặt dìu
Chông chênh câu hát
“Yêu nhau cởi áo trao
nhau”
“Về nhà dối mẹ qua cầu
gió bay”...
Run rẩy
Thẹn thùng
Ngẩn ngơ yếm thắm
Líu ríu tơ tình ai kẻ
giăng tơ?
Quan họ dùng dằng
“Người ơi người ở”
Lập cập chữ yêu chưa dám
tỏ bày
Ngơ ngác níu tìm
Chống chếnh men say...
*
Hà Nội, ngày 31 tháng 07
năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
NÍU XUÂN
Anh bảo thằng này ngớ
ngẩn
Chị lườm rõ thật em tôi
Hoa tàn rồi hoa lại nở
Trăng khuyết rồi trăng
lại tròn
Chỉ mình em tôi dớ dẩn
Vít mây bẻ gió kết
thuyền...
Sớm nay Xuân về qua ngõ
Tay bế tay bồng rất
vội...
Cây si già thêm mấy tuổi
Níu xuân đợi đến bao
giờ...
*
Hà Nội, ngày 18 tháng 05
năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
VỚT VÁT
Ly rượu đắng lả lơi lời
ong bướm
Khói thuốc cay ve vãn
chút tình còm
Nhân gian hỡi khéo chơi
trò cút bắt
Đắng đót lòng vớt vát
chút tình thâm.
*.
Hà Nội, đêm 11 tháng
01/2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Ế DUYÊN
Anh bảo
Sao mãi mày chưa cưới
vợ
Chị cười chắc đợi
bén duyên
Anh nhìn, đẹp trai như nó
Thiếu gì đứa ngẩn đứa
ngơ.
Lời khen còn lăn trong
ngõ
Đã nghe câu mắng thằng
khờ
Suốt ngày trăng sao mây
gió
Duyên đâu đến kẻ ngù
ngờ...
Thế rồi, xuân qua mấy
bận
Thế rồi, đông khép mấy
lần
Em tôi vẫn ngồi thờ thẫn
Đếm mây mặt cứ bần thần.
*.
Hà Nội, ngày 10 tháng 01
năm 2013
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
HOA NHÀI
- Mến tặng H.H.Ph –
Lần đầu đến thăm tôi
Cô mang theo một đóa hoa
nhài
Hoa bình dị
Tôi mỉm cười
Nhìn mây bay
Hờ hững.
Rồi lần sau
Cả những lần sau
Cô không mang thay đổi
sắc màu
Vẫn bình dị những đóa
nhài nho nhỏ
Và tôi cười
Hờ hững ngó mây trôi.
Rồi một chiều cô không
đến thăm tôi
Một ngày đông hoa nhài
không nở
Tôi ngơ ngẩn bên thiếp
hồng để ngỏ
Ngó mây trời tôi đếm bâng
quơ
Tôi trách cô vội bước
sang đò
Không thương nhớ những
cánh nhài nho nhỏ
Thấm trong tôi hương nhài
nỗi nhớ
Tôi trách mình hờ hững
ngó mây trôi.
*
Đại học Văn Hóa Hà Nội
1990
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
KHÔNG ĐỀ
- Mến tặng H.H.Ph -
Ngày mai em theo chồng
Ngày mai tôi lên biên
cương
Mối tình ngày thơ bẻ lửa
Thôi.
Về.
Sao còn lần lữa
Em cười. Làn môi héo hắt
Giọt sầu tôi mang.
*
Đại học Văn Hóa Hà Nội
1990
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
-----------------------------------
Rất mong nhận được góp ý
ở phần bình luận phía dưới
hoặc gửi về email: dangxuanxuyen@gmail.com
và email: baothang_xuanxuyen@yahoo.com.vn
0 comments:
Đăng nhận xét