KARAOKE... ÔM - Tác giả: Nguyễn Thị Lan Anh (Hải Dương)

Leave a Comment

 

KARAOKE... ÔM 

*

Karaoke là loại hình giải trí đã và đang được nhiều người dân ở thành thị cũng như ở nông thôn ưa thích. Bởi vì nó vừa phục vụ nhu cầu… được hát của nhiều người vừa tạo ra sự đa dạng, phong phú ở các loại hình giả trí. Bên cạnh những mặt tích cực, thời gian qua việc biến tướng trong kinh doanh loại hình karaoke thật sự đáng lo ngại. Nhất là khi hiện tượng biến tướng hoạt động thiếu lành mạnh trên đang dần ‘thống trị” ở nhiều địa phương.

Hầu hết các điểm kinh doanh karaoke đều có phòng ốc, sự phân biệt rõ ràng karaoke gia đình hoặc karaoke không dành cho gia đình (nghĩa là karaoke ôm). Với những điểm karaoke ôm này thoạt nhìn vào ai cũng có thể nhận ra bởi lúc nào đội ngũ tiếp viên cũng trẻ trung, đông đúc, ăn mặc khêu giợi, váy ngắn cũn cỡn… ngồi đợi khách trong phòng. Để rồi khi có khách xuất hiện đội ngữ “em út” này sẽ chiều chuộng tới bến. Hình thức mại dâm trá hình này xuất hiện ở hầu hết các địa phương, ở Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh là hai thành phố hoạt động mạnh nhất. Vừa qua công an thành phố Hà Nội cũng như công an thành phố Hồ Chí Minh đã triệt phá hai ổ nhện karaoke lớn đó là vụ karaoke Cheers và karaoke Amara. Hai đường dây này chuyên cung cấp gái mại dâm cho người nước ngoài.   

(Tác giả Nguyễn Thị Lan Anh)

Vào những năm 2000 - 2003 cái tên Amara đã rất nổi tiếng là một địa chỉ mua dâm của những thương gia và khách du lịch nước ngoài, đặc biệt là Hàn Quốc và Nhật Bản. Chính những vị khách nước ngoài sau khi đến Amara “hát” họ đã kháo nhau “Amara girl, number one, gái ở Amara số 1”.

Mỗi vị khách đến một lần cho biết tiền phải dằn túi không dưới 300 USD để chi cho những khoản tiền phòng 60 USD, tiền USF đến 100 USD, tiền bo cho “má mì” 50 USF, tiền thanh toán khoản hát karaoke… cũng chính khoản tiền khách chi để mua dâm khá cao nên những người quản lý cũng cất công đi khắp các tỉnh để tuyển “hàng chiến” phục vụ thượng khách. Vì thế tiếp viên karaoke Amara luôn thuộc hàng “top” so với một số khách sạn nhiều sao có chứa “gái”.

Lê Quang Yến Quyên, nhân viên lễ tân khách sạn có nhiều năm kinh nghiệm được giao quản lý đào ở bar karaoke Amara. Quyên móc nối với hai “má mì” Nhàn và Thúy để tìm và tổ chức cho gái đi bán dâm với khách nước ngoài. Do cầu vượt quá cung nên lúc nào Amara cũng luôn có cả trăm tiếp viên trẻ đẹp sẵn sàng đi bán dâm với khách.

Sau một thời gian dài theo dõi nắm bắt được phương thức hoạt động của bọn chúng, đêm 17/9/2003, công an Sài Gòn bắt quả tang khách nước ngoài đang mua dâm với tiếp viên karaoke của Amara tại khách sạn. Sự sụp đổ này khiến cho Amara nằm im thở khẽ một thời gian rồi chúng nhanh chóng quay lại với kinh doanh mại dâm. Và rồi khi hoạt động trở lại, Amara bạo tay hơn, tiếp tục bắt tay với karaoke xứ Nam Hàn tên Kim Hun (Toni Kim) và cho mở liền một lúc hai câu lạc bộ Giant (người khổng lồ).

Kim Hun đã từng hàng chục lần sang Việt Nam với danh nghĩa thương gia và ở luôn tại Amara để tiện chăm sóc “Người khổng lồ”. Còn Võ Thị Hồng Hạnh là một cựu karaoke chuyên nghiệp đã từng trải qua nhiều bar, nhà hàng karaoke khác ở Sài Gòn. Sau nhiều năm lăn lộn trên “chiếu karaoke” cộng với sự nhanh nhẹn sắc sảo Hạnh đã “rút tỉa” kinh nghiệm “xương máu” trong nghề cũng như địa chỉ của trăm khách Hàn, khách Nhật. Cũng vì lẽ đó mà Kim Hun tìm đến Hồng Hạnh  để mời làm “má mì”.

Với kinh nghiệm kinh doanh karaoke từ Hàn Quốc của Kim Hun cộng với sự lọc lõi của Hạnh, cặp bài trùng này đã vạch ra kế hoạch kinh doanh mại dâm thông qua dịch vụ tại Amara. Phương thức hoạt động của chúng rất bài bản, các phòng karaoke đều được đánh mã số là R1, R2… hoặc đánh theo vần A, B, C… còn tiếp viên thì đánh mã số theo số thứ tự từ 001 đến 100. Trong giao dịch Kim và Hạnh quản lý việc theo dõi sổ sách ở tất cả những khâu chỉ được phép ghi mã số bàn và mã số tiếp viên ngay cả việc kêu tên cũng không được phép.

Ở Amara Kim và Hạnh cấm tất cả tiếp viên không được bán dâm cho khách nội địa kể cả Việt kiều. Ai làm sai sẽ bị phạt, vì thế mà ở đây chỉ toàn khách nước ngoài đến hát. Quy trình mua bán dâm ở karaoke Amara được quy định nghiêm ngặt. Khi có khách lên hát Hạnh sẽ điều tiếp viên lên câu kéo khách để khách phải kêu rượu, kêu đồ để câu lạc bộ móc khách. Còn khi khách có nhu cầu mua dâm thì tiếp viên phải báo cho Hạnh để cho cô ta trực tiếp làm giá với khách. Thường khách quen “tàu nhanh” là 70USD, qua đêm là 100USD, với khách lạ sẽ là 100USD và 150USD. Riêng tiền phòng thì khách phải chịu (khoảng 60USD). Sau đó tiếp viên phải nộp thẻ căn cước cho Hạnh để Hạnh ghi mã số vào sổ theo dõi báo cáo cho KimSun. Bước tiếp theo tiếp viên đi bán dâm phải qua lễ tân nộp lại bảng chấm công rồi mới được lên phòng hành lạc với khách. Khi xong việc tiếp viên nhận tiền của khách và về thẳng nhà không được quay lại.

Theo luật bất thành văn khoản tiền 300- 350 ngàn đồng của tiếp viên trong bàn karaoke Hà Nội được hưởng trọn. Ngoài ra, nhân viên “muốn” được đi bán dâm thì hàng tuần phải “đi lại” cho Hạnh một khoản, nếu không có khoản này là “đói” cả tháng. Như vậy, chỉ tính mỗi đêm khoảng 20 đến 30 tiếp viên bán dâm là Hồng Hạnh ăn đủ, thị bỏ túi gần 200 triệu đồng mỗi tháng.

Cao tay hơn để che mắt các cơ quan chức năng Kim và Hạnh cho lập danh sách làm hợp đồng lao động và có bảng lương cho các nhân viên (khoảng 800.000 đồng mỗi tháng). thực tế khoản này Kim Hun hưởng trọn, tiếp viên chỉ sống nhờ vào khoản tiền bán dâm.

Biết được phương thức hoạt động kinh doanh của chúng nhưng để bắt quả tang chuyện mua bán dâm ở khách sạn, nhà hàng karaoke Amara thì không phải dễ, bởi từ đường Lê Văn Sĩ muốn lên khách sạn phải đi qua một hành lang của khách sạn sâu khoảng 50 mét. Hơn nữa từ cổng lên tới tầng chín chỗ nào cũng có vệ sĩ được trạng bị bộ đàm đứng canh gác rất nghiêm ngặt. Biết được lợi thế đó của khách sạn của mình nên Kim đã khôn ngoan sắp xếp cho khách mua bán dâm từ tầng bảy đến tầng 9 để khi có lực lượng chống tệ nạn mại dâm đến kiểm tra chạy marathon lên cầu thang cũng đứt hơi còn đi cầu thang máy thì bảo vệ chỉ “Alô” là khách mua dâm và gái có đủ thời gian đối phó.

Qua một thời gian dài khảo sát địa bàn vào lúc 22 giờ ngày 23/3/2006, 50 công an bất ngờ kiểm tra khách sạn Amara. Và đúng như dự đoán cơ quan công an đã phát hiện ở đây đang tồn tại hoạt động mua bán dâm với khách nước ngoài. Ngay lập tức toàn bộ tiếp viên cũng như “má mì” Hồng Hạnh và lễ tân khách sạn được triệu tập về cơ quan điều tra. Tại cơ quan điều tra, 35 tiếp viên được triệu tập về đều nhận là đã nhiều lần bán dâm cho người nước ngoài. Riêng “má mì” Hồng Hạnh đã phải khai nhận việc hát karaoke và đi bán dâm tại đây có liên quan mật thiết với nhau.

Ổ mại dâm núp dưới hình thức kinh doanh dịch vụ khách sạn nhà hàng karaoke Amara đã bị triệt phá, gây tiếng vang lớn trong thành phố Hồ Chí Minh. Những kẻ hoạt động trong đường dây này sẽ bị trừng trị thích đáng, đây cũng là bài học cảnh tỉnh cho những kẻ buôn hương bán phấn “trên thân xác người khác”.

Ở Hà Nội, chiều ngày 28/5 cơ quan công an cũng đã tiến hành khám xét “tổng hành dinh” của đường dây mại dâm tại khu giải trí karaoke Cheers. Khu giải trí này gồm chín phòng karaoke, trang bị âm thanh hiện đại với màn hình lớn. Giá phòng 50 - 100 USD/tối tùy thuộc thuê phòng to nhỏ.

Theo lời khai của một cán bộ quản lý karaoke Cheers, thì trung bình mỗi tối có từ 30 - 40 khách đến giải trí nên lượng tiếp viên thường trực từ 50 - 70 người, những hôm cao điểm có thể lên tới 80 người. Các nhân viên được đeo số để khách đến lựa chọn. Tiếp viên được ký hợp đồng thời vụ hàng tháng, không có lương cứng nhưng thu nhập của họ được tính theo số giờ phục vụ khách (tiếp viên được lương 2,5 USD/giờ). Còn má mì Nguyễn Thị Thu Hương đến làm việc từ năm 2003 thì được ký hợp đồng thời hạn ba tháng. Nhiệm vụ của Hương được giao ở đây là quản lý tiếp viên tiếp khách thì việc điều hành gái tại karaoke Cheers thu nhập mỗi tháng của thị không dưới 30 triệu đồng. Đấy là chưa kể đến khi khách có nhu cầu mua dâm, má mì Hương sẽ trực tiếp điều gái và thu tiền. Mỗi lần điều gái, Hương trích hưởng 10% số tiền gái bán dâm (giá trung bình của khách mỗi lần mua dâm là 95 USD/đêm, trong đó gồm 25 USD tiền phòng. Với số tiền này, việc quản lý karaoke và gái bán dâm của má mì Nguyễn Thỉnh Thu Hương thì hàng tháng tổng thu nhập của mụ có thể lên tới 100 triệu đồng.

Có thể thấy đa phần khách mua dâm từ karaoke Cheers này đều là người nước ngoài. Họ đến khách sạn hành lạc, khi bị công an bắt quả tang tất cả khách mua dâm đến phải nộp phạt hành chính và được lãnh sự quán bảo lãnh. Cơ quan công an đang tiếp tục điều tra các chân rết trong đường dây của má mì Nguyễn Thị Thu Hương, trong đó có trách nhiệm của các khách sạn lớn ở Hà Nội.

----------------

(Trích từ MẠI DÂM VÀ BIẾN TƯỚNG của Nguyễn Thị Lan Anh ;

Nhà xuất bản Thanh Hóa - xuất bản năm 2004)

*.

NGUYỄN THỊ LAN ANH

Địa chỉ: Khu Bình Minh, phường Phạm Ngũ Lão

thành phố Hải Dương, tỉnh Hải Dương.

Email: nguyenthilananh80@yahoo.com

       .

 

 

 

 

 

 

..............................................................................................................

- Cập nhật theo nguyên bản tác giả gửi qua email ngày 13.07.2020.

- Bài viết không thể hiện quan điểm của trang Đặng Xuân Xuyến.

- Vui lòng ghi rõ nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng lại. 

.

0 comments:

Đăng nhận xét