TÔI MẮC CẠN MÌNH TRÊN QUÊ HƯƠNG - Thơ Nguyễn Tuyển (Quảng Ngãi)

Leave a Comment

 

Tôi mắc nợ mình trên quê hương

 

Hạnh phúc nào bằng được về quê mẹ 

Giữa mùa xanh, lúa đang buổi dậy thì 

Nghe khắp nẻo, thơm lừng mùi con gái 

Tôi dại khờ 

rụng một cánh Thiên di.

 

Hạnh phúc nào bằng được về quê mẹ 

Nằm bên hiên nghe một khúc ru hời 

Lim dim mắt 

sóng xô miền cổ tích 

Có cánh Cò bay trắng giấc mơ tôi.

 

Hạnh phúc nào bằng được về quê mẹ 

Đón bình minh 

nghe âm hưởng ngày mùa 

Có sợi nắng cong vàng như nốt nhạc 

Tôi bùi ngùi thương lắm những ngày mưa.

 

Ôi, có hạnh phúc nào hơn như thế 

Đêm quê hương 

chạm cuống rốn trở mình 

Và tôi nghe ngọt ngào dòng sữa mẹ 

Đang tuôn trào nuôi dưỡng những sinh linh.

 

Và hạnh phúc được về trên quê mẹ 

Nghe hương xưa mắc cạn dưới nắng chiều 

Miền thơ dại trổ mầm trong kí ức 

Tôi neo mình 

vào một ngã dấu yêu...

 

Mời nhấp chuột đọc thêm:

- Chuyện làng văn0

- Kho sách0

- Các bài bình thơ0

- Các bài bình văn0

Mời nghe Đặng Xuân Xuyến đọc bài thơ QUÊ NGHÈO:

*.

NGUYỄN TUYỂN

Địa chỉ: 292 Hùng Vương, Ngãi Giao,

Châu Đức, Bà Rịa - Vũng Tàu.

Email: nguyentuyen121968@gmail.com

Điện thoại: 098.917.55.54  

.

 

 

 

............................................................................................................

- Cập nhật theo nguyên bản tác giả gửi qua email ngày 15.03.2022.

- Ảnh dùng minh họa cho bài viết được sưu tầm từ nguồn: internet.

- Bài viết không thể hiện quan điểm của trang Đặng Xuân Xuyến.

- Vui lòng ghi rõ nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng lại. 

.


0 comments:

Đăng nhận xét