PHẢN TỈNH TRONG
VĂN HỌC
khi các nền văn
học lớn soi lại chính mình
MỞ ĐẦU: PHẢN TỈNH - 
(Tác giả Bùi Văn Định)
DẤU HIỆU CỦA MỘT NỀN VĂN HỌC
TRƯỞNG THÀNH
Trong lịch sử văn học thế
giới, phản tỉnh là thời điểm mà văn học từ chối vai trò tuyên truyền hoặc minh
họa cho lý tưởng, để trở thành lương tri độc lập của xã hội. Khi nhà văn không
còn hỏi “chúng ta đã chiến thắng hay chưa”, mà hỏi “chúng ta đã trở thành con
người như thế nào”, văn học bước vào giai đoạn phản tỉnh.
Phản tỉnh không nhằm phủ
định lịch sử, mà nhằm trả lại lịch sử cho con người, với tất cả mất mát, sai
lầm, tổn thương và im lặng. Trong bài viết này, phản tỉnh được khảo sát qua bốn
truyền thống văn học:
Mỹ: phản tỉnh về giấc mơ, chiến
tranh, chủ nghĩa tư bản
Anh: phản tỉnh về quyền lực, đế
quốc, kiểm soát xã hội
Pháp: phản tỉnh triết học về đạo
đức, hiện sinh, con người
Việt Nam: phản tỉnh về chiến
tranh từ góc nhìn ký ức và chấn thương
VĂN HỌC MỸ: PHẢN TỈNH VỀ
GIẤC MƠ, CHIẾN TRANH VÀ CHỦ
NGHĨA TƯ BẢN
1. The Great Gatsby – F. Scott Fitzgerald
Phản tỉnh về Giấc mơ Mỹ:
The Great Gatsby là một
trong những tiểu thuyết phản tỉnh quan trọng nhất của văn học Mỹ hiện đại. Jay
Gatsby tin tuyệt đối vào lời hứa trung tâm của xã hội Mỹ: nếu đủ nỗ lực, con
người có thể tái tạo chính mình và đạt tới hạnh phúc.
Nhưng Fitzgerald cho thấy
giấc mơ ấy mang trong nó một mâu thuẫn đạo đức sâu sắc. Gatsby đạt được sự giàu
có, nhưng không bao giờ được chấp nhận thực sự. Tầng lớp thượng lưu cũ tồn tại
trong sự vô trách nhiệm và vô cảm, trong khi kẻ tin vào lý tưởng lại bị hủy
diệt.
Phản tỉnh của tác phẩm nằm ở
nhận thức:
Giấc mơ Mỹ không thất bại vì
nó không thể đạt được, mà vì nó đánh tráo đạo đức bằng thành công vật chất.
2. Slaughterhouse-Five – Kurt Vonnegut
Phản tỉnh về chiến tranh
hiện đại:
Vonnegut phá bỏ hoàn toàn
cấu trúc anh hùng ca chiến tranh. Slaughterhouse-Five được kể bằng giọng điệu
phi tuyến, giễu nhại, rời rạc — đúng với trải nghiệm tâm lý của một người sống
sót sau thảm sát.
Chiến tranh trong tác phẩm
không có ý nghĩa cứu rỗi. Cái chết lặp đi lặp lại đến mức trơ lì, được ghi nhận
bằng câu nói “So it goes”. Đây không phải là sự vô cảm, mà là lời buộc tội đạo
đức đối với một nền văn minh đã bình thường hóa giết chóc.
Văn học Mỹ, qua Vonnegut,
phản tỉnh không chỉ về chiến tranh, mà về ngôn ngữ và huyền thoại mà xã hội
dùng để biện minh cho bạo lực.
VĂN HỌC ANH: PHẢN TỈNH VỀ
QUYỀN LỰC, ĐẾ QUỐC VÀ KIỂM
SOÁT XÃ HỘI
1. 1984 – George Orwell
Phản tỉnh về quyền lực toàn
trị:
1984 là bản phân tích lạnh
lùng về quyền lực hiện đại. Orwell chỉ ra rằng quyền lực nguy hiểm nhất không
cần đàn áp bằng bạo lực, mà bằng kiểm soát tư duy.
Thông qua Newspeak, lịch sử
bị viết lại; thông qua giám sát, cá nhân bị phá hủy từ bên trong. Con người
không còn khả năng phân biệt đúng – sai, thật – giả. Phản tỉnh của Orwell mang
tính cảnh báo:
Khi ngôn ngữ bị thao túng,
tư duy sẽ bị nô dịch.
2. Heart of Darkness – Joseph Conrad
Phản tỉnh về chủ nghĩa đế
quốc:
Conrad bóc trần huyền thoại
“khai hóa văn minh” của đế quốc châu Âu. Trong Heart of Darkness, thuộc địa
không phải nơi man rợ, mà là không gian nơi đạo đức châu Âu sụp đổ khi không
còn bị ràng buộc.
Nhân vật Kurtz đại diện cho
quyền lực tuyệt đối và sự tha hóa tuyệt đối. Phản tỉnh ở đây mang tính tự thú
của văn học Anh:
Đế quốc không chỉ tàn phá kẻ
bị trị, mà còn làm băng hoại chính kẻ thống trị.
VĂN HỌC PHÁP: PHẢN TỈNH
TRIẾT HỌC
VỀ ĐẠO ĐỨC, HIỆN SINH VÀ CON
NGƯỜI
1. L’Étranger – Albert Camus
Phản tỉnh về đạo đức xã hội:
Meursault bị kết án không
chỉ vì giết người, mà vì không khóc, không hối hận, không diễn vai đạo đức xã
hội mong đợi. Camus đặt ra câu hỏi căn bản: xã hội xét xử tội ác hay xét xử sự
không tuân thủ chuẩn mực?
Phản tỉnh của Camus mang
tính hiện sinh: con người bị trừng phạt vì sống thật với sự trống rỗng của mình.
2. La Peste – Albert Camus
Phản tỉnh về trách nhiệm con
người:
La Peste không nói về anh
hùng, mà về những con người bình thường đứng trước thảm họa. Camus từ chối mọi
cứu rỗi siêu hình, khẳng định rằng đạo đức chỉ tồn tại trong hành động cụ thể.
Phản tỉnh Pháp ở đây là phản
tỉnh về lựa chọn: im lặng hay hành động, thờ ơ hay dấn thân.
VĂN HỌC VIỆT NAM: PHẢN TỈNH
CHIẾN TRANH
TỪ KÝ ỨC VÀ CHẤN THƯƠNG
Nỗi buồn chiến tranh – Bảo Ninh
Phản tỉnh về chiến tranh từ
góc nhìn con người cá nhân:
Nỗi buồn chiến tranh là một
trong những tác phẩm phản tỉnh sâu sắc nhất của văn học Việt Nam hậu chiến.
Không kể chiến tranh như một bản anh hùng ca, Bảo Ninh kể nó như một ký ức đổ
nát, rạn vỡ và ám ảnh.
Nhân vật Kiên không chiến
thắng trong hòa bình. Anh sống sót, nhưng bị mắc kẹt trong ký ức, trong nỗi
buồn kéo dài vô hạn. Thời gian trong tiểu thuyết phi tuyến, chắp vá, phản ánh chấn
thương tâm lý của người lính.
Điểm phản tỉnh cốt lõi của
tác phẩm là:
- chiến tranh không kết thúc khi
súng im
- hòa bình không tự động mang lại
cứu rỗi
- mất mát lớn nhất không phải cái
chết, mà là sự tan vỡ
của đời sống tinh thần
Nỗi buồn chiến tranh đặt văn
học Việt Nam vào đối thoại trực tiếp với Vonnegut hay Remarque, nhưng với một
giọng điệu riêng: lặng lẽ, đau đớn và không biện minh.
KẾT LUẬN:
Bốn truyền thống văn học,
bốn hình thức phản tỉnh:
Mỹ: phản tỉnh về giấc mơ và cái
giá của thành công
Anh: phản tỉnh về quyền lực và ảo
tưởng văn minh
Pháp: phản tỉnh về con người, đạo
đức và hiện sinh
Việt Nam: phản tỉnh về chiến
tranh từ ký ức và chấn thương
Điểm gặp nhau của tất cả là
một nhận thức chung:
Văn học chỉ trở thành lương
tri khi dám đi ngược lại những câu chuyện chính thống mà xã hội quen nghe.
-------------
Tài
liệu tham khảo:
Văn học Mỹ
Fitzgerald, F. Scott. The Great Gatsby. New
York: Charles Scribner’s Sons, 1925.
Vonnegut, Kurt. Slaughterhouse-Five. New
York: Delacorte Press, 1969.
Bewley, Marius. “Scott Fitzgerald’s Criticism
of America.” The Sewanee Review.
Klinkowitz, Jerome. The Vonnegut Effect.
University of South Carolina Press.
Văn học Anh
Orwell, George. Nineteen Eighty-Four. London:
Secker & Warburg, 1949.
Conrad, Joseph. Heart of Darkness. London:
Blackwood’s Magazine, 1899.
Crick, Bernard. George Orwell: A Life.
Penguin.
Said, Edward. Culture and Imperialism.
Vintage.
Văn học Pháp
Camus, Albert. L’Étranger. Paris: Gallimard,
1942.
Camus, Albert. La Peste. Paris: Gallimard,
1947.
Camus, Albert. The Myth of Sisyphus. Vintage.
McCarthy, Patrick. Camus: A Critical Study of
His Life and Work. Hamish Hamilton.
Văn học Việt Nam
Bảo Ninh. Nỗi buồn chiến tranh. Hà Nội: Nhà
xuất bản Hội Nhà văn, 1990.
Heonik Kwon. After the Massacre:
Commemoration and Consolation in Ha My and My Lai. University of California
Press.
Philip Taylor (ed.). Modernity and
Re-enchantment: Religion in Post-Revolutionary Vietnam. ISEAS.
Mời nhấp chuột đọc thêm:
-
Các bài viết
của (về) tác giả Bùi Văn Định0
-
Các bài viết
của (về) tác giả Bùi Giáng0
-
Các bài viết
của (về) tác giả Bùi Cửu Trường0
- Các bài viết của (về) tác giả Bùi
Công Thuấn0
- Các bài viết của (về) tác giả Bùi
Đồng0
- Các bài viết của (về) tác giả Bùi
Thanh Hiếu0
- Các bài viết của (về) tác giả Bùi Việt
Thắng0
-
Các bài viết
của (về) tác giả Bùi Ái Nhân0
-
Các bài viết
của (về) tác giả Dương Thu Hương0
-
Các bài viết
của (về) tác giả Dương Ninh Ninh0
Mời nghe Phạm Giang đọc
truyện ngắn
CHÀNG LÙN NỂ VỢ của Đặng
Xuân Xuyến:
BÙI VĂN ĐỊNH
(Giảng viên trường Cao Đẳng Sư
Phạm Hòa Bình)
Địa chỉ: Chung cư Dạ Hợp 12 tầng, Tân Thịnh,
thành phố Hòa Bình, tỉnh Hòa
Bình.
Email:
buidinhhb1@gmail.com
Điện thoại: 091 539 65 47
.............................................................................................................
- Cập nhật theo nguyên bản tác
giả gửi ngày 14 tháng 12 năm 2025.
- Ảnh dùng minh họa cho bài viết
được sưu tầm từ nguồn: internet.
- Bài viết không
thể hiện quan điểm của trang Đặng Xuân Xuyến
- Vui lòng ghi rõ nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng lại.


0 comments:
Đăng nhận xét