NGUỒN GỐC TÊN HÀ NỘI
*
NGUỒN GỐC TÊN HÀ NỘI:
Sau khi hạ Thăng Long /
Rồng bay xuống Thăng Long/ Thịnh Vượng...vì tham vọng dòng họ Nguyễn Phước...
làm Vua tới 500 năm ở Huế, vua Minh Mạng hạ tiếp Cố Đô xuống là tỉnh Hà Nội
(1831), nghĩa là “trong sông”. (Tác giả Nguyễn Khôi)
Năm 1904 Toàn Quyền Đông Dương (Pháp)
lập tỉnh Hà Đông (tên cũ nôm na là tỉnh Cầu Đơ, Phúc Yên là tỉnh Cà Lồ,
Xứ Mường / Hòa Bình tên cũ là tỉnh Bờ (sông Đà là sông Bờ). Tỉnh Cầu Đơ ở phía
tây Hà Nội, nhưng khi đặt “tên chữ” (do các Nhà Nho hiến kế) là mượn
từ Trung Quốc xuất xứ từ câu trong sách Mạnh Tử / thế kỷ 3 Tr.cn “Hà Nội hung tắc dĩ kỳ dân ư Hà Đông” nghĩa
là “nếu Hà Nội bị tai họa thì đưa
dân về Hà Đông” / lánh nạn, và đưa thóc từ Hà Đông về (tiếp tế) cho Hà
Nội với ý hai nơi ở gần nhau hỗ trợ cho nhau...
Ở bên Tàu thì phía bắc
sông Hoàng Hà gọi là đất Hà Nội, phía nam là Hà Ngoại. Vùng đất Hà Nội ứng với
tỉnh Hà Bắc. Lại do sông Hoàng Hà tới địa đầu tỉnh Sơn Tây (Tàu) ngày nay chảy
theo hướng Bắc - Nam, trở thành ranh giới tỉnh
Thiểm Tây và Sơn Tây. Sơn Tây ở phía đông nên gọi là đất Hà Đông, còn Thiểm Tây
là Hà Tây.
SỰ TÍCH “SƯ TỬ HÀ ĐÔNG”:
Nhà thơ Tô Đông Pha (Tô
Thức) một danh sĩ đời Tống nhân một buổi đến chơi nhà bạn là Thầy đồ Trần Quý
Thường (Trần Tạo), một Phật tử rất hiền nhưng có vợ là Liễu thị rất ghen
tuông... Nhà thơ đùa bạn bằng một bài tứ tuyệt :
Thủy tự Long Khâu cư sĩ
hiền
Đàm không thuyết pháp dạ
bất miên
Hốt văn Hà Đông sư tử
hống
Trụ trượng lạc thủ tâm
mang nhiên
Tạm dịch:
Ai hiền bằng Thầy đồ
Long khâu
Đọc Kinh thuyết pháp
suốt đêm thâu
Bỗng nghe Sư Tử Hà Đông
rống
Kinh hoàng bỏ gậy rớt
nơi đâu?
Tô Đông Pha mượn câu thơ
của Đỗ Phủ “Hà Đông nữ nhi thân tính
Liễu” (cô gái Hà Đông người họ Liễu) gắn vào chuyện ghen tuông của vợ
bạn cũng họ Liễu.
THƠ “VỀ HÀ NỘI” CỦA NGUYỄN
KHÔI:
VỀ HÀ NỘI
Viết một trăm câu thơ
Chưa viết được một câu
thơ về Hà Nội
Thơ in ra như cát bụi
sông Hồng
Đâu viên gạch thành
Thăng Long chôn đáy dòng lịch sử
Chút hồn xưa tỏa nắng
sớm Ba Đình...
Người Hà Nội -
Ơi, em Người Hà Nội
ở bên em chừng thấy sáng
ngời lên
nét thanh lịch kiêu sa
đang vươn tới
Tính hào hoa ta có tự
nơi em.
Ôi phố cổ - như tìm vào
ma trận
Nào Hàng Da, chợ Gạo,
Hàng Đào...
Ba mươi sáu phố phường
ta thơ thẩn
để nhớ thời Kẻ Chợ trốn
tìm nhau.
Hoa Sưa đấy
thơm riêng lòng Hà Nội
chỉ mùa thu và chỉ một
con đường
hồn Thi sĩ Nguyễn Du
bay len lỏi
đến mỗi lòng Hà Nội
một niềm riêng...
Niềm tâm sự đi tha
phương bốn bể
vẫn thèm về một gợn sóng
Hồ Gươm
một ánh rêu trên Tháp
Rùa mờ tỏ
một tiếng rao đêm, một
khúc đoạn trường.
Bạn thương mến từ xa về
Hà Nội
Nơi hồn thiêng sông núi
tụ bến bờ
Nhẩm câu thơ "Thăng
Long thành hoài cổ"
Màu thời gian còn phảng
phất ưu tư.
*
Hà Nội 10/10/1995
*.
Hà Nội
30-7-2018
NGUYỄN
KHÔI
Địa chỉ: P12A05 nhà 17T, Hoàng Đạo Thúy, Hà Nội.
Email: khoidinhbang@gmail.com
Điện thoại: 097.955.62.05
............................................................................................................
- Cập nhật theo nguyên bản từ email
tác giả gửi ngày 22.10.2020.
- Bài viết không thể hiện quan điểm
của trang Đặng Xuân Xuyến.
- Vui lòng ghi rõ
nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng lại.
.
0 comments:
Đăng nhận xét