THẦN KHÚC CỦA DANTE
ALIGHIERI
ĐỊA NGỤC
THI CA KHÚC XIX
*
Vòng thứ tám, túi thứ ba.
Những kẻ buôn bán thần thánh. Đầu bị lộn ngược trong các hố tròn,
bàn chân bị đốt cháy bởi ngọn lửa. Gặp Giáo Hoàng tham lam Nicolas
III. Virgile đưa Dante trở lại cầu.
Tiên tri Simon *
khốn nạn môn đồ !
Lòng tham lam đã
đẩy vô giả hình.
Vì vàng, vì bạc
Chúa sinh,
Điều tốt lành
nhất giúp tình phu nhân.
Từ đây dóng dã
tiếng kèn,
Vì đây đã xuống
túi vòng ba sâu.
Chúng tôi lên hố
tiếp theo,
Đến bên tảng đá
cheo leo bên bờ.
Nhìn vào đáy hố
giữa hồ,
Ôi Trí Cao Cả,
cảnh phô thế à! 10
Trời đất thế
giới xấu xa,
Nơi đây công lý
xét qua tội hình.
Tôi nhìn tận đáy
chung quanh.
Tảng đá lổ chổ,
xám xanh lổ mòn.
Tròn bằng nhau
chẳng lớn hơn,
Giống như đá tạc
nên bồn Thánh Jean.
Làm lễ rửa tội
đức tin,
Tôi từng đập vỡ
một lần không lâu.*
Cứu trẻ chết
đuối vì đâu,
Lời như dấu ấn
tỉnh mau mỗi người. 20
Miệng lổ nhìn
thấy tận nơi,
Bàn chân tội
phạm, mỗi người đôi chân,
Chỉ thấy chân,
thân bên trong.
Bàn chân cháy
bỏng lửa hồng ngược thân.
Chỗ khớp động
đậy mạnh hơn,
Như dường gân đứt
dây chằng tả tơi.
Ngọn lửa dầu
cháy khắp nơi,
Lửa trên cao
xuống khắp người lửa lan.
Từ gót đến ngón
lửa tràn,
Thưa Thầy: Ai bị giận hơn mọi người? 30
Đớn đau động đậy
chơi vơi,
Cháy đỏ hơn cả
các nơi lửa này ?
Thầy rằng : Ta
sẽ dẫn đi,
Đến tận nơi đó,
dốc này không cao,
Sẽ biết họ,
hình phạt nào,
Tôi rằng :
Con muốn rõ bao điều này.
Thầy là Chúa
của con đây,
Hiểu lòng con,
cả lúc Thầy lặng im.
Chúng tôi qua
vòng bảy đê đường,
Đi xuống mé
trái, quẹo lần lần theo. 40
Đáy hẹp, đục một
lỗ sâu,
Vị Thầy tốt
chẳng lúc nào rời xa,
Bên hông người
dẫn tôi qua,
Đến kẻ than khóc
to và treo chân,
Ông là ai dưới
hố bồn,
Linh hồn đau khổ
đang trồng trụ đây.
Thầy ơi ! Con hỏi
điều này
Như kẻ tu sĩ tội
này phải xưng.
Ai kẻ phản bội
sát nhân,
Trong hố nhắc
nhở xác thân chết mòn. 50
Hắn thét: Sao
người vẫn còn ?
Boniface hỡi đứng
chăng hỡi người .*
Diễn từ dối
trá bao lời,
Người có thỏa
thích với nơi đầy vàng.
Phản bội chẳng
sợ tiếng mang.
“Phu nhân xinh đẹp
“ * việc làm cưỡng dâm.
Người giống mọi
người cũng lầm,
Như kẻ lơ đễnh
bởi không nghĩ nào,
Điều nói biết
trả lời sao !
Virgile : Hãy nói
hắn mau, chẳng là, 60
Hắn tưởng
lầm hắn là ta.
Tôi đáp lời lại,
điều mà thầy mong.
Trí cong vẹo,
mạnh đôi chân,
Thở dài một
giọng não nùng than van.
Hắn rằng : Người
muốn chi chăng ?
Điều quan trọng
biết ta từng là ai ?
Mục đích người
xuống hố này,
Biết ta từng đã
choàng vai giáo bào.*
Ta họ Orsini sang giầu,
Nỗi tham lam đẩy
từ cao con dòng. 70
Vàng và ta, một
bao cùng,
Dưới đầu ta cũng
nằm chung bao người.
Bán buôn thần
thánh cao vời,
Ẩn sau vết nức
đá nơi thánh thần.
Như thế
ta lúc rơi chung,
Người mà ta đã
tưởng rằng là ngươi.
Câu hỏi hãy đặt
nhanh thôi,
Từ lâu ta đã
cháy rồi đôi chân,
Không còn cảm
giác dưới trên,
Ngược như trồng
với đôi chân cháy hồng. 80
Sau hắn điều xấu
xa làm,
“Kẻ chăn chiên
không luật” giáo hoàng Tây qua.*
Đã bao che hắn
và ta,
Jason de
Macchabées mới hắn đà mang danh.*
Vua hắn, tuân
phục trước tiên,
Vua trị nước
Pháp, Giáo Hoàng dễ vâng.
Hơi điên tôi đã
giận lòng,
Trả lời với
hắn, giọng rằng như sau :
Nói với tôi, kho
tàng nào ?
Chúa đã có
trước, truyền vào Thạch Ông ( St Pierre)
90
Đã trao chìa
khoá quyền hành.*
Chúa không hỏi,
chỉ bảo rằng : “Theo ta.”
Không Pierre cũng
chẳng Mathieu *.
Có vàng có bạc
khi vừa bầu lên.
Nơi đây đánh mất
linh hồn,
Ông bị trừng
phạt bởi mong lấy lòng.
Giữ tủ tiền,
kém giữ gìn,*
Chống Charles ông
đã liều mình mà ra.
Bảo vệ chẳng phải đâu là,
Cung kính các
Thánh có chìa khoá mang. 100
Mà có cuộc đời
phúc ân.
Tôi càng nói nữa lời càng nặng hơn.
Hà tiện phiền
não thế gian,
Chà đạp người
tốt, vênh vang xấu lòng.
Ông chăn chiên,
dưới mắt Phúc Âm
Nhưng ngôi chẳng
khác ngai trên nước đùa.
Bán thân cho các
vị vua,
“Bảy đầu” tận
thế kẻ vừa được sinh*
Và kéo với “sức
mười sừng.”
Bấy nhiêu đạo
đức vừa lòng “phu nhân “* 110
Ông đắp tượng
bạc, tượng vàng,
Khác chi những
kẻ tôn sùng lăng nhăng.
Người thờ một,
ông thờ trăm,
Constantin hỡi đau
lòng mẫu thân.*
Chẳng vì đạo
mà vì hồi môn,
Giáo Hoàng giàu
có đầu tiên ông là.
Điệp khúc tôi
lúc hát ca,
Ông càng giận dữ
hay là lương tâm,
Ông càng dẫy
mạnh đôi chân,
Tôi tin lời nói
vui lòng Thầy tôi, 120
Lắng nghe vẻ mặt
tươi vui,
Tiếng lòng chân
thật khi lời thiết tha.
Nắm tay tôi, Thầy
dẫn ra,
Đôi tay Thầy dắt
tôi qua ngục hình,
Trở lại đường,
bước lên dần,
Không ngừng ôm
chặt trong lòng cùng chung,
Đến tận đỉnh
núi vòng cung,
Nối đê bốn với
đê năm một đường.
Rồi người buông
xuống nhẹ nhàng,
Ở trên tảng đá
dốc ngang lõm lồi.
Như lối đi bầy dê
thôi,
Một thung lũng
nhỏ, còn tôi thấy tìm.
---------------------
CHÚ
THÍCH
1.
Simon mage: Tiên tri Simon. Nhân vật
trong Thánh Kinh (Ate, Apost VIII,9,20)
dùng thuật phù thủy đòi Pierre và Jean trả tiền, nhờ Thánh
Linh soi sáng bị xua đẩy và nguyền rủa bởi Thánh Pierre.
16-18.
Bồn rửa tội Thánh Jean. Trong một đoạn về cuộc đời Dante kể bởi
Benvenuto d ́ Imola một đứa trẻ tên
Atonio di Baldinuccio de ́ Cavicchioli bị kẹt hai chân trong một chiếc
bình, Dante đã đập vỡ bồn đá để cứu nó ra.
53
Hắn thét tôi: Nicolas III Giáo Hoàng năm 1277 đến 1280. Người bị kết
án tưởng lầm Dante là ông ta, là người đứng, vì ai gặp Giáo Hoàng
cũng phải quỳ xuống.
54.
Boniface VII được bầu làm Giáo Hoàng năm 1294
58.
“Phu nhân xinh đẹp” : tượng trưng
cho Giáo Hội Roma,
bị
cưỡng dâm bởi những Giáo Hoàng tham lam.
68.
Giáo bào: Áo choàng Giáo Hoàng Roma.
82.
Kẻ chăn chiên không luật đến từ Tây : Boniface được thay thế bởi
Clément V Bertrand de Got. được bầu làm Giáo Hoàng ngày ̀5 tháng sáu
1305, ông đã cho dời Giáo đô Thiên Chúa Giáo Toà Thánh sang Avignon.
84. Jason, con Simon II, theo chứng nhân Thánh
Kinh (II Macc. IV, 7-26)
Nhờ
sự hứa hẹn tiền bạc yểm trợ của vua Antiochus để được chức Tổng Giám Mục người Do Thái và sống
cuộc đời tham nhũng. Người ta cho rằng Bertrand de Got lên ngôi Giáo
Hoàng nhờ sự can thiệp của vua Philippe le Bel, trị vì nước Pháp đương thời, đã hứa
hẹn cho nhiều quyền lợi.
90.
St Pierre môn đồ Chúa Jésus là vị Giáo Hoàng đầu tiên tại Roma; bị La
Mã xử tội đóng đinh lộn ngược vì
truyền đạo tới Roma.
94.
Mathieu được bầu làm môn đồ thay thế Judas.
97.
Tủ tiền : Nicolas III luôn luôn chống lại ảnh hưởng của Charles d ́
Anjou. Vua Naples, em cũa vua Thánh Louis (Pháp). Người ta kể rằng ông
đã nhận tiền của Jean de Procida để phong chức Vêpres Siciliennes
107.
Kẻ chăn chiên : Thánh Jean trong chương Tận Thế .
Bấy
nhiêu đạo đức được lòng phu nhân tả bóng gió cảnh Roma ngoại đạo, có
7 ngọn đồi, 10 vua, Dante nhìn thấy Toà Thánh Giáo Hoàng tham lam, bảy
đầu là bảy bí tích và mười sừng. Giáo Hoàng là chồng của Giáo
Hội bị tha hoá.
104.
Mẹ vua Constantin là người vào đạo đầu tiên, đã khiến nhà vua theo
đạo. Constantin đã dời kinh đô đế quốc La Mã sang Byzance đặt tên là
Constantinoble, (Istanbul) thủ đô Turquie ngày nay. Để lại Roma cho Giáo Hoàng Silvestre và các Giáo Hoàng
nối nghiệp. Dante nghĩ như người đương thời, quyền lực tạm thời của
Giáo Hoàng không nơi Pépin le Bref mà từ chính Constantin.
*
PHẠM TRỌNG CHÁNH
Tiến sĩ Khoa Học Giáo Dục
Địa chỉ:, Viện Đại Học Paris V Sorbonne.
Email: phamtrongchanh@free.fr
.
…………………………………………………………………………
- Cập nhật theo nguyên bản tác giả gửi qua email ngày 02.06.2020.
- Bài viết không thể hiện quan điểm của trang Đặng Xuân Xuyến.
- Vui lòng ghi rõ nguồn dangxuanxuyen.blogspot.com khi trích đăng
lại.
.
0 comments:
Đăng nhận xét